THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 360

Từ sau lần Chung Tấn quở mắng cô không thật lòng thích cờ vây, cô

chưa đi qua nhóm cờ vây lần nào. Thực ra có mấy lần Chung Tấn muốn gửi
tin nhắn cho cô, nhưng con người anh ta quá cao ngạo, không bỏ được thể
diện.

Đột nhiên gặp được ở đây, trong phút chốc đáy lòng Chung Tấn là sự

ngạc nhiên mừng rỡ.

Nhưng mà con người anh ta thật sự miệng trái với lòng, lúc này nhìn

Nhan Hàm, lông mày anh ta nhăn nhíu, nói: “Cậu định rời khỏi nhóm cờ
vây sao? Lâu như vậy cũng không đến chơi cờ, cậu có biết học cờ là việc
cần sự kiên trì, mới có thể nâng cao sức cờ.”

Nhan Hàm nhìn thấy Chung Tấn cũng có chút chột dạ, dù sao trước đó

cô đi cửa sau muốn gia nhập nhóm cờ vây, bây giờ có thầy giáo lợi hại hơn
liền một cước đá đi nhóm cờ vây.

Hình như có một chút không phúc hậu.

Thế nên cô nhỏ giọng gật đầu: “Tôi biết.”

Chung Tấn cố gắng đè nén ý cười của chính mình suýt nữa không thể

giấu được, anh ta hạ giọng: “Nếu không tối nay cậu đến nhóm cờ vây đi, tôi
xem thử sức cờ của cậu dạo này có tiến bộ không.”

Anh ta vừa dứt lời, đột nhiên bên cạnh vang lên một âm thanh hờ

hững: “Không cần.”

Chung Tấn ngẩng đầu nhìn qua, chỉ liếc mắt một cái cả người ngây ra.

Bởi vì anh ta nhìn thấy Bùi Dĩ Hằng đứng ở bên cạnh.

Sau khi nhìn thoáng qua Nhan Hàm, Bùi Dĩ Hằng mới dời tầm mắt

sang Chung Tấn, giọng nói trầm thấp mang theo mấy phần cương quyết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.