Khưu Qua nói: “Tôi cảm thấy rất bất thường, lúc điện thoại gọi tới,
giọng nói đặc biệt ôn hòa khách sáo. Bọn họ dễ dàng thỏa hiệp thế à?”
Thật không phải nghi ngờ phương diện này có âm mưu gì, chỉ là Khưu
Qua cho rằng với tính cách của Diêu Mã Khắc, thỏa hiệp nhanh vậy, thật sự
là rất kỳ quái.
Cho đến một tiếng sau, trong phòng họp.
Đứng trước bàn hội nghị là một nhân sĩ tinh anh mặc âu phục mang
giày da, anh ta nhìn xung quanh một chút, khẽ cười nói: “Một vài ý kiến xử
lý chuyện này không thành vấn đề chứ.”
Nhan Hàm ngớ ngẩn nhìn đối phương, hơn nữa Diêu Mã Khắc mang
khuôn mặt xám xịt, cô cảm thấy mình càng mờ mịt hơn.
Bởi vì Nhan Hàm vốn tưởng rằng mình phải đánh một trận, không ngờ
vừa tới công ty, đi thẳng vào phòng họp. Thậm chí chưa hề thảo luận, bởi vì
ngay sáng hôm nay công ty này đã thay đổi ông chủ mới.
Đúng vậy, trong một đêm công ty thay đổi một ông chủ mới.
Hơn nữa ông chủ mới tuyên bố hai quyết định.
Thứ nhất, trả lại tài khoản cho Nhan Hàm, đồng thời sẽ tuyên bố cả
quá trình sự việc với công chúng, làm sáng tỏ sự trong sạch của Nhan Hàm.
Thứ hai, lập tức khai trừ người đứng đầu Diêu Mã Khắc, cùng những
người có liên quan đến vụ trộm tài khoản lần này.
Khưu Qua ghé sát cô: “Ông chủ mới này của chúng ta là tổng giám
đốc bá đạo gì đây, cũng quá mạnh mẽ vang dội nhỉ?”
Nhan Hàm: “…”