THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 830

Khưu Qua rất xấu hổ, anh ta vươn tay sờ đầu mình, rõ ràng trong xe

chỉ có hai người họ, anh ta vẫn không nhịn được hạ thấp giọng: “Ý tôi là,
người đánh cờ vây thoạt nhìn không thích nói chuyện cho lắm.”

Trong ấn tượng của người bình thường, cờ vây là loại hoạt động phải

ngồi lâu.

Một trận đấu cờ vây, năm sáu tiếng là chuyện bình thường.

Nhan Hàm nghiêng đầu nghĩ ngợi, người đánh cờ vây không thích nói

chuyện ư? Hình như…

Thật là vậy.

Sau khi Bùi Dĩ Hằng từ viện cờ vây trở về, cũng sẽ ở nhà lên mạng

đánh cờ, dù sao bây giờ việc đấu cờ trên mạng rất phổ biến. Nhan Hàm quả
thực sẽ nhìn thấy anh ngồi trên sofa, ngồi mấy tiếng đồng hồ.

Nhưng cô sẽ ở bên cạnh yên lặng nhìn anh, không nói lời nào, lặng lẽ

ở bên anh.

Lúc đó cô sẽ cảm thấy buồn chán sao?

Giờ phút này nhớ lại, Nhan Hàm thế mà phát hiện mình chưa từng có

cảm giác như vậy. Thậm chí nếu Khưu Qua không hỏi tới, cô chưa bao giờ
nghĩ tới phương diện này.

Thời gian cô và anh ở bên nhau luôn bình thản và ấm áp.

Dường như chỉ cần ngồi bên cạnh anh, cảm nhận được hơi thở của

anh, Nhan Hàm liền cảm thấy an tâm.

Nhan Hàm đáp: “Không đâu. Thực ra A Hằng cũng không quá lạnh

nhạt như bề ngoài của anh ấy, lúc bọn em ở bên nhau, anh ấy sẽ chủ động
trò chuyện với em. Hơn nữa anh không biết đâu, anh ấy thật sự cái gì cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.