THỀ NGUYỀN - Trang 1088

Đương nhiên Bán Hạ và Hàm Nhụy đã hiểu rõ chân tướng mọi

chuyện, hơn nữa hai đứa bé còn luôn miệng kể khổ. Một mưu tính chợt lướt
qua đầu Bán Hạ, y không đưa hai đứa bé quay về Huyền Đô Ngọc Kinh
ngay lập tức mà đưa đến Ngọc Hư cung ở Tây Côn Luân gặp Nam Cực
Trường Sinh đại đế.

Tại Ngọc Hư Cung ở Tây Côn Luân, Nha Nha và Miêu Miêu đã gặp

được Nam Cực Trường Sinh đại đế, sau đó việc quen biết các vị sư thúc, sư
bá kỳ quặc cũng thành chuyện đương nhiên.

Hiển nhiên, sau cùng Nha Nha và Miêu Miêu vẫn bị đưa về Huyền Đô

Ngọc Kinh, nhưng sau khi được các sư bá, sư thúc có lòng tốt xúi giục, hai
đứa bé lại tiếp tục mục đích “kiên trì không bỏ cuộc” với tổ mẫu của mình.
Ngự Quốc Tử Quang phu nhân thấy tâm can bảo bối của mình tự dưng biến
mất, nóng ruột như kiến bò trên chảo lửa. Khi thấy hai đứa bé quay về, hai
đứa đều là tim gan ruột rà của bà, làm sao bà nỡ trách mắng chúng, ngược
lại bà còn hứa sẽ nghĩ cách cứu mẹ chúng về thì hai đứa bé mới chịu yên
ổn.

Nhưng yên ổn không có nghĩa là chịu an phận, kết quả là do có chỗ

dựa nên Nha Nha và Miêu Miêu bắt đầu thỉnh thoảng chạy đến Ngọc Hư
cưng.

Bởi vì hai đứa trẻ là con của Thiên Sắc nên các sư bá, sư thúc đương

nhiên cưng chiều như ngàn sao vây trăng, đến cả người cứ ru rú ở U Minh
Ti suốt ngày như Bạch Liêm khi biết tin cũng chạy đến thăm. Đúng lúc đó,
Hoa Vô Ngôn kẻ rãnh rỗi sinh nông nổi cũng đến la cà…

Ngày trước, mọi người vốn không thích gặp Hoa Vô Ngôn, nhưng sau

đó có lẽ vì đứng cùng chiến tuyến trong chuyện của Thiên Sắc và hai bên
qua lại thường xuyên, mọi người bắt đầu cảm thấy Hoa Vô Ngôn với họ là
cá mè một lứa. Bất luận là uống rượu, ngâm thơ, đánh cờ, chơi đàn, thậm
chí là ngắm đông cung đồ thì Hoa Vô Ngôn đều thuộc hàng cao thủ, tài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.