THỀ NGUYỀN - Trang 286

Thấy nàng đột nhiên quỳ xuống, dường như có điều khó nói, Trường

Sinh đại đế có dự cảm chuyện nàng cầu xin không phải là chuyện tốt đẹp…

“Đã là thầy trò, sao còn khách sáo như vậy?” Đôi mày kiếm nhíu chặt,

Trường Sinh đại đế cũng thấp giọng, ánh mắt sắc bén thoáng hiện ánh sáng
rực rỡ: “Thiên Sắc, có chuyện gì cứ nói đừng ngại.”

Do dự một lúc, Thiên Sắc cảm thấy trong lòng có chút rối ren, cuối

cùng nàng hít sâu một hơi, cúi người dập đầu, nói rõ yêu cầu của mình: “Đệ
tử hy vọng có thể để đồ tôn Thanh Huyền ở lại Ngọc Hư Cung, theo sư phụ
tu hành học đạo.”

“Thanh Huyền là do con cứu khỏi kiếp nạn, dẫn vào tu đạo, đã theo sát

bên con, tiếp nhận sự dạy dỗ của con, dù nói thế nào cũng không phải là
người tầm thường.” Vừa nghe lời khẩn cầu này, Trường Sinh đại đế có chút
nghi ngờ, khẽ nhíu mày rồi lập tức giãn ra, khôi phục sự bình tĩnh: “Con là
đệ tử chân truyền của Thần Tiêu phái, thằng bé theo con học nền tảng của
Thần Tiêu phái, ở lại Ngọc Hư Cung không biết là có thể học thêm được
những gì, vì sao nhất định phải để nó ở lại đây?”

“Thanh Huyền tư chất trời phú thông minh, ngộ tính cực cao, tiền đồ

không thể nói trước. Từ nhỏ nó đã trải qua vận hạn, tính tình đơn thuần.
Tuy rằng đã bước vào tu đạo nhưng tính tình chưa ổn định, mà tu vi của đệ
tử còn thấp, trên người lại mang gông xiềng không có thời gian chăm sóc,
chỉ sợ là trễ con đường tu đạo của nó.” Thiên Sắc cẩn thận chọn lựa câu
chữ, nhưng như vậy càng bộc lộ rõ tâm tình bất an, ánh mắt vẫn dừng lại
trên đôi giày vải đen mộc mạc của sư phụ, dường như đang nói chuyện rất
xa xôi: “Đệ tử hy vọng sư phụ có thể dốc lòng dạy dỗ, bồi dưỡng nó như
ngày đó đã dạy dỗ đệ tử. Sau này, nó sẽ thay đệ tử làm tròn hiếu đạo với sư
phụ.” Nhắc tới hai chữ hiếu đạo, nàng cảm thấy tim thắt lại, lòng dấy lên
cảm giác áy náy nặng nề.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.