THỀ NGUYỀN - Trang 446

bị cuốn đi, lạc lối theo thâm tình trông đôi mắt kia.

Đặt tay lên ngực tự hỏi, đặt tay lên ngực tự hỏi, lần đầu tiên nàng

không có đủ dũng khí tự hỏi mình!

Thiên Sắc im lặng làm Thanh Huyền rất hài lòng, biết nàng tuân thủ

giới luật Thần Tiêu phái, không thích thân thiết chẳng chút e dè như vậy,
hắn liền đứng dậy rồi lẳng lặng ngồi xuống, nhìn hai má ửng hồng và đôi
môi đỏ hơi sưng của nàng: “Nếu trong lòng sư phụ thật sự không có Thanh
Huyền, tại sao phải đi theo, âm thầm bảo vệ?” Hắn nhẹ nhàng mỉm cười
nói ra suy đoán của bản thân, biết nàng không thể trả lời, tiếng cười liền
nhẹ nhàng như gió thoảng mây trôi, chỉ có giọng nói mạnh mẽ không hề né
tránh: “Nhưng Thanh Huyền có thể hiểu được tâm ý của sư phụ, sư phụ sợ
mình không qua được thiên kiếp nên mới trốn tránh không chịu gặp mặt, hy
vọng dùng cách này khích lệ ý chí chiến đấu của Thanh Huyền.”

Thiên Sắc hít sâu một hơi, cắn răng định đứng lên: “Nếu đã biết vậy,

ngươi không nên phụ lòng khổ tâm của vi sư.”

Chưa dứt lời, Thanh Huyền vươn tay giữ nàng lại, không cho phép

đứng lên.

“Sư phụ, Thanh Huyền vẫn luôn có tâm chí mạnh mẽ, hơn nữa lúc nào

cũng muốn bản thân có thể trở nên mạnh hơn, có thể đội trời đạp đất.
Nhưng Thanh Huyền càng hy vọng suốt quá trình này sư phụ luôn bên cạnh
Thanh Huyền. ” Hắn nhìn nàng từ trên cao xuống, từ trước đến giờ là đứa
trẻ chuyên giở trò lấy lòng, nhưng lúc này chợt vùng mình thành chàng trai
mạnh mẽ, nói hết những gì cất giấu trong lòng: “Nếu không có sư phụ thì
không có Thanh Huyền, nên sư phụ đi đâu Thanh Huyền cũng đi cùng.
Không cần biết sư phụ có thể qua được thiên kiếp hay không, Thanh Huyền
nhất định theo người, nếu sư phụ là tiên Thanh Huyền sẽ tu tiên, nếu sư phụ
chuyển thế thành người Thanh Huyền sẽ luân hồi với sư phụ, nếu sư phụ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.