THỀ NGUYỀN - Trang 62

“A!?” Triệu quản gia vốn còn hơi thấp thỏm bất an, nhưng không ngờ

nàng lại nói thế. Trong phút chốc y ngẩn ngơ, một lát sau y tự cho là đúng
đề nghị: “Pháp sư, trong phòng khách chỉ có một cái giường, bây giờ đang
là giữa thu, người thấy có cần mang một ít chăn chiếu cho vị tiểu pháp sư
này không?”

Y đề nghị như vậy, thì ra y nghĩ rằng Thiên Sắc sẽ để Thanh Huyền

ngủ dưới đất.

“Một cái giường là đủ rồi.” Thiên Sắc trả lời, trong đáy mắt thoáng

hiện vẻ xa cách, sau đó cũng không lo lắng Triệu quản gia có hiểu lầm ý
mình hay không, nàng đẩy cửa bước vào phòng khách. Bỏ lại Triệu quản
gia đứng chôn chân tại chỗ, há miệng kinh ngạc.

Một cái giường là đủ rồi?

Câu này quá là mờ ám!!!

Trông thấy biểu cảm của Triệu quản gia, Thanh Huyền biết y đã hiểu

lầm to, có lẽ y cho rằng hai người có chuyện xấu xa gì đó không muốn để
người khác biết. Thật ra đêm qua cậu cũng hiểu lầm ý sư phụ, nhưng sau đó
cậu phát hiện sư phụ thức cả đêm chép kinh, không hề nghỉ ngơi một giây
một khắc. Quả thật hai người chỉ cần một cái giường là đủ. Chẳng qua, thấy
sắc mặt bình thản không thèm quan tâm của Thiên Sắc, cậu cũng lười giải
thích, Thanh Huyền theo chân Thiên Sắc bước nhanh vào phòng, lòng cậu
còn đang đắm chìm trong niềm hưng phấn khôn tả…

Đêm nay, sư phụ sẽ dạy cậu Phép nhập mộng!

Triệu quản gia đứng đờ đẫn hồi lâu, giờ mới hoàn hồn lại. Đi một

quãng khá xa, y mới xì một tiếng khinh bỉ, nhỏ giọng lầm bầm: “Thói đời
càng ngày càng tệ hại, lúc trước có vị tiên sinh bỏ trốn cùng nữ đệ tử của
mình, bây giờ nữ pháp sư này lại trắng trợn ngủ cùng giường với nam đệ
tử…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.