THỀ NGUYỀN - Trang 84

y. Lẳng lặng lướt qua Thiên Sắc, nét mặt rõ ràng đã muốn cười còn cố tình
tỏ vẻ nghiêm túc, nhướn mày ra chiều bí hiểm tự lẩm bẩm: “Hừ, tên Diệu
Quảng kia lúc nào cũng vậy, thật lắm chuyện… Nhưng lần này y thật sự
không vuốt mông ngựa… Một la sát cỏn con, hút máu hơn chục người sống
đảo lộn sống chết chưa nói, còn dám chống đối Chính Độ trên đại điện, kêu
gào muốn gặp Tử Như. Ta đã giam giữ hồn phách của ả, qua giờ Tý cho
quăng vào hỏa ngục…”

“Chỉ là một hồn ma mới không hiểu quy củ, tiểu sư huynh tức giận

làm gì?” Thiên Sắc ngắt ngang lời y, mặc dù đang thuyết phục người khác,
nàng vẫn lạnh nhạt như trước. Nét mặt này dường như không thể khắc họa:
“La sát này cũng vì chết oan nên sinh oán giận, bây giờ nàng ta có tâm
nguyện chưa hoàn thành, nếu cứ vậy đánh tan hồn phách nàng ta, chỉ sợ tổn
hại công đức —”

“Công đức?” Bạch Liêm bất mãn nhướn mày, giữ nguyên tư thế ngồi

nhàn nhã nhìn nàng chằm chằm: “Sư muội, muội nghĩ rằng ta và muội đang
ở cái chốn quanh năm không thấy mặt trời mà ta còn tâm trí để ý đến nó
sao?” Lời nói chứa đầy sự xem thường, dường như chức Diêm Quân U
Minh điện này không khác gì lưu đày y ra biên cương hoang vắng.

“Tiểu sư huynh đắc đạo nhiều năm, pháp lực vô biên, đương nhiên là

không cần.” Từ từ chuẩn bị câu trả lời trong đầu, thấy y im lặng như đang
chăm chú lắng nghe, Thiên Sắc ngước mắt lên khẽ cười thản nhiên nhìn
thẳng vào mắt y, ánh mắt trong suốt như nước: “Chẳng qua, đồ đệ của
Thiên Sắc chưa thành tài, chi bằng tiểu sư huynh cho Thiên Sắc mượn Cờ
chiêu hồn, dùng công đức này tạo cơ hội thành toàn cho nó thuận lợi sửa
tiên thân, Thiên Sắc vô cùng cảm kích.”

“Đồ đệ?” Bạch Liêm nghi ngờ nhìn xung quanh, mới thấy Thanh

Huyền đang đứng cúi đầu cung kính, mặt mày xanh mét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.