THI NHÂN VIỆT NAM - Trang 121

Cho nên nhiều lúc, muốn thơ cười,

Chợt nghĩ quanh mà bút bỗng rơi!

Ôm mảnh hồn thơ, dường oán hận,

Em dùng thổn thức, dãi nên lời.

(Sóng thơ)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.