THI NHÂN VIỆT NAM - Trang 252

Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng.

Hai thôn chung lại một làng,

Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này?

Ngày qua ngày lại qua ngày,

Lá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng.

Bảo rằng cách trở đò giang

Không sang là chẳng đường sang đã đành

Nhưng đây cách một đầu đình,

Có xa xôi mấy mà tình xa xôi...

Tương tư thức mấy đêm rồi,

Biết cho ai, hỏi ai người biết cho!

Bao giờ bến mới gặp đò?

Hoa khuê các bướm giang hồ gặp nhau?

Nhà em có một giàn giầu,

Nhà anh có một hàng cau liên phòng.

Thôn Đoài thì nhớ thôn Đông,

Cau thôn Đoài nhớ giầu không thôn nào?

(Lỡ bước sang ngang)

HAI LÒNG

Lòng em như quán bán hàng,

Dừng chân cho khách qua đàng mà thôi

Lòng anh như mảng bè trôi,

Chỉ về một bến, chỉ xuôi một chiều.

Lòng anh như biển sóng cồn

Chứa muôn con nước ngàn con sông dài.

Lòng em như chiếc lá khoai,

Đổ bao nhiêu nước ra ngoài bấy nhiêu.

Lòng anh như hoa hướng dương,

Trăm nghìn đổ lại một phương mặt trời.

Lòng em như cái con thoi,

Thay bao nhiêu suốt mà thoi vẫn lành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.