THIÊN HẠ ĐỆ CỬU - Trang 656

Trong hố toàn bộ đều là hài cốt, Địch Cửu nhặt hai cái túi đeo lưng lên

rồi vứt sang một bên, hai cái ba lô này trong đó một cái của Du Tiệp, cái
còn lại rất có thể là của vị tu sĩ thiên tài kia.

Thần niệm của Địch Cửu lặp đi lặp lại không ngừng tác động lên chút

ít hài cốt ở nơi này, hơn một tiếng trôi qua Địch Cửu không trông thấy bất
kỳ vật gì có giá trị.

Xem ra Tiểu Thụ Nhân này khi nuốt người tiến vào vẫn rất có tính lựa

chọn, một loại cường giả phỏng chừng dù ngủ ở phía trên rể cây Tiểu Thụ
Nhân cũng sẽ không phát động khốn trận. Chỉ khi nào Tiểu Thụ Nhân cảm
thấy có thể đối phó kẻ đó mới bị nó bắt xuống làm lương thực.

Đúng một tiếng nữa trôi qua Địch Cửu vẫn không tìm thấy bất kỳ thứ

nào có tác dụng, hắn có chút tức giận. Không lẽ Tiểu Thụ Nhân lừa hắn?
Theo lý thuyết một tu sĩ có thể tiện tay bắt một gốc cây khô thụ linh tinh
hoa đi thì chắc chắn không phải người tầm thường mới đúng.

Nếu không phải người bình thường, vậy làm sao có khả năng đến một

dụng cụ làm trữ vật cũng không có? Cho dù không có nhẫn trữ vật, có một
cái túi đựng đồ cũng rất là bình thường chứ?

Bây giờ cái gì cũng không có, không phải gạt hắn thì là cái gì?

Ngay lúc Địch Cửu muốn đi về tìm Tiểu Thụ Nhân tính sổ, thần niệm

hắn nhìn thấy một đoạn xương trên ngón tay dường như dầy đi một tí.

Thần niệm Địch Cửu đang lúc dò xét, đoạn ngón tay đó rơi vào dưới

chân của hắn.

Địch Cửu cúi người xuống, lần này hắn thấy rõ rồi. Trên đoạn xương

ngón tay có một chiếc nhẫn rất nhỏ, là chiếc nhẫn có màu xám trắng giống
hết màu sắc của xương ngón tay, vì điều này nên lúc nãy hắn không nhận
ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.