THIÊN HẠ ĐỆ CỬU - Trang 712

lượng bạc là được rồi...

…..

Lam Như thu hồi thần niệm, từ tốn nói với Địch Cửu:

- Cảnh gia coi như cũng không tệ, cho ngươi nửa đời sau có thể sống

yên ổn.

Nói xong câu đó, nàng thuận tay đưa một đạo tin tức tiến vào trong trí

nhớ của Địch Cửu, sau đó liên tiếp đánh ra vài cái về phía chỗ xương cốt
gãy lìa của Địch Cửu, mới đưa Địch Cửu vứt xuống phòng giam của Chung
gia, lại đem tên trộm đang ở đó ném ra ngoài.

Dường như có gì đó không đúng? Đúng lúc nàng đem Địch Cửu ném

xuống, Lam Như nhíu mày. Nàng như cảm nhận được có một loại khí tức
huyền ảo trên người Địch Cửu.

Áp lực xung quang càng lúc càng lớn, Lam Như thở một hơi, đoán là

mình ngủ quá lâu nên mới sinh ra loại ảo giác này. Chỉ là một con giun dế,
sao có thể phát ra khí tức huyền ảo nào được chứ? Nghĩ tới đây, thân hình
nàng khẽ động, sau đó liền biến mất trong vũ trụ mênh mông.

……..

Địch Cửu bị một hồi xóc nảy đánh thức, thần niệm hắn muốn quét ra,

nhưng phát hiện đầu mình vô cùng đau đớn, căn bản là không có cách nào
phát thần niệm ra ngoài. Sau đó hắn lập tức kinh ngạc khi phát hiện kinh
mạch của mình đều đã bị vỡ vụn, nhưng chỗ xương cốt bị gãy lìa lại đang
bình phục lại.

Đối với sự khôi phục của xương cốt này, Địch Cửu cũng không thèm

để ý, từ khi mang theo viên đá màu vàng xám đó, năng lực tự chữa trị của
hắn đã vô cùng mạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.