THIÊN HIỂU - Trang 26

khuôn mặt Thiên Hiểu lúc vui vẻ, phấn khởi, tủi thân, liến thoắng, và bộ
dáng của hắn khi hắn nói thích… nàng…

Nàng hoảng sợ, lấy tay đè lên lồng ngực mình, nàng đang bị gì vậy?

Lo lắng không biết hắn ở phương Nam có tốt hay không, sợ hắn bị người ta
khi dễ. Đến khi hắn trị thương xong, biết nàng bỏ rơi hắn, không biết hắn
có khóc hay không? Có đau khổ hay không?

Nàng thật nhớ hắn biết bao…

Nhưng mà bây giờ hắn đã là một Thái tử chân chính, chỉ sợ là hắn

không muốn cưới nàng làm thê tử nữa mà thôi. Dục Dao bất giác lại nhớ
đến lúc hai người trên đường đi xuống phương Nam, Thiên Hiểu nói muốn
cùng nàng sau này ngắm muôn sắc hoa khi Xuân đến, ngắm những cơn
mưa khi Hạ về, ngắm lá Thu rơi và những bông tuyết mùa Đông, tuy lúc ấy
nàng dửng dưng và hời hợt không thèm để ý, nhưng thật ra trong lòng nàng
cũng rất muốn đi cùng hắn, nàng muốn cùng với Thiên Hiểu ngắm những
cảnh ấy… Bỗng nhiên Dục Dao tự cười giễu mình, nàng ảo tưởng gì thế
này…

Cuộc đời này, nàng và hắn sẽ không còn gặp lại nhau nữa…

“Dục Dao, môn chủ gọi ngươi, hình như có nhiệm vụ.” Ngoài cửa có

một nữ đệ tử đến đưa tin, Dục Dao đáp lại, nàng đè nén lại cảm xúc rồi đi
đến đại sảnh của Phong Tuyết môn…

Sau khi nghe rõ nhiệm vụ được giao, Dục Dao ngây ngốc thật lâu,

nàng buột miệng hỏi: “Vì sao?”

Là một sát thủ nàng không được phép hỏi vấn đề này, môn chủ xếp đặt

nhiệm vụ cũng không cần phải trả lời câu hỏi của nàng, nam tử che mặt
đang ngồi trên ghế ở miệng đáp: “Tuy rằng người ủy thác không tiết lộ bất
kỳ điều gì, nhưng có thể phỏng đoán được, người muốn giết hắn ngoại trừ
đương kim Hoàng đế còn có Tĩnh Nam vương. Bởi vì hắn cản đường Tĩnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.