THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 130

lại hiếu kỳ, thế này có gì là thử thách? Nhưng ngẫm lại, với tính cách lạnh
lùng xa cách của Ninh Cẩm Hạo, ôm hôn một người lần đầu tiên gặp mặt
chẳng phải thách thức thì là gì? Ngay trong tình huống này, Mạc Doãn Nhi
và Ninh Cẩm Niên tỏ vẻ cười trên nỗi đau của người khác. Tần Cảnh khẽ
nhíu mày, còn Việt Trạch thì gõ gõ ngón tay lên ly thủy tinh, ánh mắt tối
tăm. Nghê Gia chợt hiểu ra, trước kia khi bọn họ chơi trò này, nếu gặp phải
tình huống tương tự, phản ứng của Ninh Cẩm Hạo tất nhiên là ăn luôn chai
xì dầu pha wasabi. Đây là mục đích của Mạc Doãn Nhi, nhìn thì có vẻ lấy
Nghê Gia làm nhân vật chính, kì thực là muốn hạ nhục cô. Còn Ninh Cẩm
Hạo, ánh mặt chợt lạnh đi, chụp lấy chai xì dầu lẫn một ít wasabi xanh
chính giữa bàn, trầm mặc. Mạc Doãn Nhi cười đến ngọt ngào, chờ xem kịch
hay. Nghê Gia ý tứ sâu xa liếc nhìn ả, mặt cũng lạnh đi, giây lát sau cô mỉm
cười:"Anh Ninh Cẩm Hạo, tôi không thích những thứ vô nghĩa, một nụ hôn
may mắn lại dùng để chơi bời giống như lãng phí ý may mắn của nó vậy.
Thế nên...", cô thoải mái vui vẻ nhún vai, xấu xa trêu, "không biết, anh có
thích ăn xì dầu không?". Mạc Doãn Nhi và Ninh Cẩm Nguyệt đều không
ngờ rằng Nghê Gia lại phản ứng như vậy, hết sức kinh ngạc và thất vọng.
Ninh Cẩm Hạo đưa mắt nhìn cô, bình tĩnh đáp: "Tôi cùng quan điểm với cô.
Thế nên...", anh đột ngột đứng dậy, đi đến chỗ Nghê Gia. Khi tất cả mọi
người còn chưa kịp phản ứng, anh đã cúi người xuống ôm lấy Nghê Gia từ
phía sau, đôi môi lành lạnh của anh chạm khẽ một cái lên đôi má hây hây
của cô, "cô Nghê Gia, tôi thật lòng mong cô gặp may mắn". Nghê Gia ngẩn
ngơ mất một lúc lâu, trong tim dâng lên cảm xúc ấm áp, cô dùng ánh mắt
biết ơn nhìn lướt qua Ninh Cẩm Hạo trước sau vẫn giữ nguyên dáng vẻ lạnh
như băng đã ngồi về chỗ cũ. Nhưng, sự cảm động ban nãy đã đủ lắm rồi.
Mạc Doãn Nhi cười thiếu nhiệt tình, không nói gì cả. Ninh Cẩm Nguyệt bên
cạnh cười máy móc, quay chai xì dầu. Cái chai dừng lại chỉ thẳng vào Nghê
Gia. Nghê Gia ngây ra, nghĩ ngợi một lát, nếu chọn thách thức không biết
cô ta sẽ giày vò cô kiểu nào, nhưng nếu chọn nói thật thì ngược lại, bởi
không quen biết, cô ta sẽ chẳng hỏi được gì."Thật!"Ninh Cẩm Nguyệt
nghiêng đầu nhìn cô, khác với trước kia, lần này, cô ta cười đến ngây thơ:
"Nghê Gia, nhớ phải nói thật đấy nhé!". Nghê Gia gật đầu. Ninh Cẩm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.