THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 304

Nhưng vì ngay từ đầu Ninh Cẩm Nguyệt đã nói muốn gánh trách nhiệm,
nên cô cũng không nghĩ nhiều.

Mạc Doãn Nhi nghe xong, ánh mắt hung ác lập tức lướt ra sau lưng hai
người. Ninh Cẩm Nguyệt đang đứng điều khiển máy tính, tay quay quay
một cái USB, cười thản nhiên, mặt đầy vẻ đắc ý miệt thị.

"Khốn nạn!" Mạc Doãn Nhi chửi khẽ một tiếng, tiến lên toan đánh Ninh
Cẩm Nguyệt.

Nhưng lần này Ninh Cẩm Nguyệt đã dự đoán trước, hất luôn tay ả ra, cười
khẩy: "Mạc Doãn Nhi, vụ hôm nay là trả cho lần trước cô đánh tôi. Hừ,
Ninh Cẩm Nguyệt tôi cả đời này chưa từng chịu thiệt, cũng chưa từng bị ai
đánh, nên có thù phải báo! Cô còn muốn đánh tôi lần nữa? Vẫn muốn để tôi
trả thù cô một lần nữa?".

Mạc Doãn Nhi siết tay đến trắng bệch, cả người run lên, song ả không nhào
đến như ban nãy nữa. Ả giận dữ gầm lên với những diễn viên khác trong
hậu trường đang đứng xem xung quanh: "Nhìn gì mà nhìn? Cút hết đi cho
tôi!".

Cô ả vừa hét lên, những nữ diễn viên vây quanh vốn yên lặng tức thì bùng
nổ, xôn xao bàn tán:

"To mồm gì chứ, chẳng qua cũng chỉ là con của kẻ thứ ba thôi mà, tưởng
mình là đại tiểu thư thật chắc."

"Đại tiểu thư cái gì, giờ thân phận bị lộ rồi, khỏi cần ra vẻ nữa, lần này nhìn
rõ bộ mặt thật rồi."

"Cậu xem mẹ cô ta đức hạnh ghê chưa, đàn bà hơn bốn chục tuổi rồi còn
mặc váy bó sát xẻ cổ chữ V, những cái nên lộ với không nên lộ đều lộ hết ra
rồi. Huênh hoang thấy gớm, thật tình, mẹ nào con nấy."

"Hồi xưa tôi chẳng hiểu sao đại tiểu thư gì mà thích mồi chài đàn ông thế?
Giờ thì rõ rồi, mẹ cô ta như thế, do di truyền cả thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.