THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 343

Khẩu khí của anh vẫn luôn bình thản, không hề trầm bổng song lại toát lên
vẻ uy hiếp và mệnh lệnh đáng sợ:

"Thế nên, dù cô ấy ở đâu, tôi đều không cho phép bất cứ ai làm hại cô ấy.
Bằng không, tôi nhất định sẽ cho kẻ đó biết, hai chữ 'hậu quả' rốt cuộc là thế
nào."

Ninh Cẩm Nguyệt cắn chặt môi, nước mắt vẫn rơi ào ào.

Cô ta biết, Việt Trạch chỉ dọa mình thôi, anh sẽ không chuốc thuốc, cũng sẽ
không bảo những người này cưỡng đoạt cô ta. Với sự giáo dục được hưởng
bao năm nay, anh sẽ không làm chuyện hạ lưu này với bất kì cô gái nào.

Nhưng, trước giờ anh đều không muốn dính dáng đến phụ nữ, bất kể là tốt
hay xấu. lần này anh lại vì Nghê Gia mà tìm người đến diễn trò để dọa cô ta
sợ đến mức tới giờ vẫn đang run như cầy sấy.

Cô ta ghen tị, oán hận muốn phát điên, giọng khản đặc tuyệt vọng: "Anh
làm gì được em? Chẳng lẽ định giết em".

Anh không cần nghĩ nhiều với kiểu trả treo giận dỗi này của cô ta: "Tùy
tình huống", mắt anh đen đặc không có lấy một chút ánh sáng, "dù kẻ làm
hại cô ấy là bất cứ ai, tôi đều bắt kẻ đó trả lại gấp mười gấp trăm lần".

Ninh Cẩm Nguyệt cúi gằm mặt, không lên tiếng.

"Ai bảo cô làm việc này?"

Ninh Cẩm Nguyệt run lên, nhưng không thể hiện ra ngoài, liều chết chống
cự: "Là tự em ghét cô ta. Hừ, chỉ trách em ngu ngốc làm việc thiếu chu
toàn. Nếu anh trai em hoặc mẹ em ra tay, giờ có khi còn chẳng biết Nghê
Gia đang ở đâu cũng nên".

Việt Trạch lạnh lùng nhìn cô ta, dừng lại vài phút: "Hôm nay là lần đầu lại
thất bại, tôi tạm thời bỏ qua cho cô. Có điều, vì lo tính cách không biết điều
của cô...", anh nói nửa chừng.

Anh có ý gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.