THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 362

Nghê Gia đi đến, nhờ những ánh đèn bên ngoài mới nhìn ra, cô gái nằm
dưới đất không ngờ lại là Liễu Phi Phi.

"Mày có biết cô ấy vẫn còn là trẻ vị thành niên không?". Nhớ tới những gì
mắt thấy tai nghe khi nãy, Nghê Gia không nén nổi cơn tức, quay đầu lại
quát: "Bọn đàn ông chúng mày rốt cuộc coi phụ nữ là gì? Lúc không lo
được nửa người dưới thì chuốc thuốc, phụ nữ là công cụ trút tình của chúng
mày à? Sao không đi làm lợn giống hết đi?".

Trong bóng tối tĩnh mịch, đột nhiên truyền đến một tiếng cười.

Lại còn cười? Nghê Gia siết nắm đấm, hôm nay cô nhất định phải đánh cho
thằng đê tiện coi thường phụ nữ này nát như tương!

"Nghe nói Liễu Phi Phi hại em và em trai em suýt nữa bị Liễu Phi Dương
giết chết?" Y đi tới, tò mò, "Vì sao em còn muốn giúp cô ta?".

Nghê Gia sửng sốt, sao y lại biết chuyện này?

Ánh đèn của bữa tiệc ngoài kia chiếu lên khuôn mặt y, khuôn mặt thờ ơ mà
không mất oai phong hiện lên trong vầng sáng lờ mờ. Giờ Nghê Gia mới
nhìn rõ, người cô vừa đá điên cuồng không ngờ lại là chủ nhân bữa tiệc này
– Tôn Triết.

Tôn Triết nhìn cô, mỉm cười: "Thân thế, à, thân thủ của cô Nghê Gia rất
tốt".

Nghê Gia cụp mắt, không đáp lại y. Mới lần đầu gặp mặt đã thế này, có
chào hỏi hay nịnh hót giờ cũng vô dụng, đi thẳng vào vấn đề cho rồi.

Nghê Gia ngước mắt, vô cùng bình tĩnh: "Tôi muốn mua lại một phần hoặc
tất cả 8% cổ phần của Hoa thị nhà họ Nghê mà anh Tôn đang nắm giữ".

Biểu cảm của Tôn Triết như nghe chuyện cười: "Em cho là em muốn mua
thì tôi sẽ bán cho em? Cô Nghê đây đúng là ngây thơ quá".

"Đương nhiên tôi biết anh sẽ không bán, tôi chỉ hy vọng ngày mai sau khi
tôi đến ngồi ở phòng VIP số 5 của anh Tôn, anh có thể cho tôi một cơ hội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.