THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 386

Song y chơi bạc nhiều năm như thế, tố chất tâm lý cũng không phải hạng
xoàng, ván đầu thua ván hai đổi vận là chuyện rất bình thường nên y cũng
không cuống.

Lần thứ hai Nghê Gia không thể may mắn như thế, dù sao cô cũng chỉ là
hạng tay non, chưa đủ kinh nghiệm đứng trước mặt y.

Tôn Triết như một người thua cuộc tao nhã, nhũn nhặn lịch sự nói: "Chúc
mừng cô Nghê, năm phút nữa sẽ đấu ván thứ hai".

Nghê Gia đứng dậy, khẽ gật đầu, không nói nhiều lời, mặt lạnh tanh rời
khỏi bàn.

Lúc quay người lại, Nghê Gia hơi choáng, cảm giác không thở nổi, lúc đi về
hướng Việt Trạch thì bước chân đã hơi hỗn loạn, gần như chạy về cạnh anh.

Anh mỉm cười nhìn cô, cầm bàn tay hơi lạnh của cô, khẽ khàng xoa xoa:
"Căng thẳng hả?".

Nghê Gia nhỏ giọng "ừm", đôi mắt đẹp lấp lánh ánh sao, hai má đỏ ửng,
giọng kích động: "Nhưng mà em đã thắng 6% đấy nhé".

"Ừ anh thấy rồi. Em giỏi lắm." Việt Trạch nắm tay cô, trầm giọng cổ vũ.

Nhưng trong lòng anh không tránh khỏi lo lắng, dù sao đây cũng là lần đầu
tiên cô đánh bạc, tuy cô đã làm rất khá, gần như không biểu lộ cảm xúc,
nhưng chỉ một chút xíu lộ ra cũng đủ để tay chơi lõi đời Tôn Triết nhìn
thấu.

Có thành công hay không thường quyết định ở chi tiết nhỏ đó.

Kiểu bài ngon liên tiếp dù sao cũng rất hiếm, đến lúc đó có lẽ sẽ phải cộng
dồn điểm. Khi đó lại là cuộc chiến tâm lý, ai dọa được đối phương, người
đó thắng.

Nhưng Nghê Gia, nếu ván tiếp theo cầm toàn những lá tệ hại, liệu cô còn có
thể trấn định như thế này không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.