THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 416

Mạc Doãn Nhi thấy Nghê Gia biến sắc, vui vẻ bật cười: "Ấy, không phải
mày quan tâm đến nó đấy chứ? Mày phải biết nó đã lấy 5% Hoa thị để đổi
lại cổ phần của nhà họ Tống chứ. Tất nhiên, đó là cổ phần của nó, có đổi
chác thế nào cũng không đáng trách, nhưng dù vô tình thì cũng đã tổn hại
đến lợi ích của mày, mày cũng không chấp nhặt gì sao? Rộng lượng thật!".

Nghê Gia ngước mắt, ánh mắt mờ đi vì sốt lại ánh lên: "Tôi không rộng
lượng, còn rất keo kiệt là đằng khác. Nhưng nếu trong tay tôi có nhiều cổ
phần Tống thị như thế, tôi cũng sẽ không chút do dự đổi sang cổ phần nhà
mình. Thế nên", cô nói hơi nhiều, hơi thở bắt đầu nghẹn lại, "nếu tất cả mọi
người đều không phải hạng tốt đẹp thì có tư cách gì để trách móc người
khác?".

Nụ cười của Mạc Doãn Nhi hóa đá mất vài giây, ả hừ một tiếng xem
thường: "Tống Nghiên Nhi sai ở chỗ nó tự cho mình là đúng! Nó nghĩ rằng
chỉ dựa vào nó là có thể chơi được Ninh Cẩm Niên sao? Nực cười".

Nghê Gia cựa dây thừng nhưng vẫn không có sức, cô dựa vào vách thuyền
thở gấp một lát, nói: "Cô thì sao? Cô tưởng cô chơi được Ninh Cẩm Niên?".

Trong mắt ả lóe lên vẻ bực mình: "Ý mày là gì?".

Nghê Gia nhếch mép, giọng nói yếu ớt nói bóng gió: "Hắn ta muốn mua cổ
phần nhà họ Ninh với giá thấp mà dâng cô cho Tôn Lý, sống cạnh người
đàn ông như thế mà cô không lo lắng sao?".

Sắc mặt Mạc Doãn Nhi lạnh đi, ánh mắt chan chứa ý cười, hết sức kỳ quái:
"Là tao tự nguyện quan hệ với Tôn Lý".

Nghê Gia sửng sốt.

"Nhưng lần này, tao làm với Tôn Lý, Ninh Cẩm Niên lại không chạm vào
Tống Nghiên Nhi, tao nợ anh ấy." Ánh mắt Mạc Doãn Nhi sâu xa nhìn
Nghê Gia chòng chọc.

"Nghê Gia, chẳng phải mày không đội trời chung với tao sao? Nếu mày bị
người đàn ông của tao cưỡng bức, nhất định mày sẽ đau đớn nhục nhã lắm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.