THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 440

"Đã qua rồi", cô mỉm cười trong vòng ôm của anh, "sau này chúng ta cứ
như thế này, trong lòng có chuyện gì, nghĩ kĩ rồi nói ra, được không?"

Anh run lên, cúi thấp đầu, dán sát vào má cô:"Được!".

Bình lặng ôm nhau một lát như vậy, Nghê Gia mới rời khỏi lòng anh chuẩn
bị xuống xe. Lúc cô đứng dậy, bất cẩn đánh rơi túi xách, thứ gì đó trong túi
rơi ra.

Việt Trạch liếc mắt nhìn sang, sửng sốt, nhặt hộp thuốc an thần lên, nhìn cô.

Nghê Gia vuốt vuốt chỗ tóc rối bên tai, có phần xấu hổ, thành thật: "Sau
hôm đó, trong lòng em luôn bất an, hay nghĩ đến những chuyện không vui
nên đi khám bác sĩ tâm lý xem sao. Bác sĩ nói có lẽ là sự việc lần này đã
đánh thức những thương đau trước kia, sợ em có mắc chứng trầm cảm nên
mới cho thuốc uống".

Việt Trạch nhíu mày: "Anh thấy bác sĩ có vẻ muốn bị tước giấy phép hành
nghề rồi, tịch thu thuốc này". Dứt lời, anh dịu giọng, cầm tay cô, "Nếu em
cần bác sĩ tâm lý, anh tìm hộ em sẽ tin cậy hơn".

Với những việc cô trải qua mấy năm nay, quả thật nên tìm người chuyên
nghiệp đến giúp đỡ, cô liền gật đầu đồng ý.

Lúc cô đến hội trường thì các sinh viên đã túm năm tụm ba trao đổi với nhà
sản xuất, đạo diễn mà mình có hứng thú. Cô đang tìm vị trí của công ty
Thịnh Hạ thì thấy Tần Cảnh vẫy cô.

Nghê Gia đi qua đó, thông qua Tần Cảnh mà làm quen được với nhà sản
xuất nổi tiếng Hứa Mặc. Ba người tán gẫu một lát về kịch bản phim Long
đồ, Hứa Mặc rất vừa lòng, tỏ ý mong một ngày có thể gặp nhau để bàn bạc
sâu hơn.

Nghê Gia hết sức phấn khởi, nhưng cô không rõ tại sao Tần Cảnh cũng
phấn khởi như thế. Cô kéo chị sang một bên: "Chị làm gì mà kích động
vậy? Thịnh Hạ là nhà chị, chị là bà chủ của nó, kinh ngạc vui mừng thế là
sao?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.