THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 453

Cô gái quyến rũ mặc đồ rằn ri, cười rạng rỡ như hoa hướng dương kia như
được đúc ra từ cùng một khuôn với Nghê Lạc. Không chỉ giống Nghê Lạc,
cô ta còn giống cả người bố đã mất, thậm chí còn giống cả bác gái Nghê
Khả.

Từ đó Mạc Doãn Nhi thấy sợ, nên gây khó dễ đủ đường cho cô, đối đầu với
cô khắp nơi. Thật không ngờ, chuyện ả sợ nhất cuối cùng vẫn thành sự thật.

Giờ phút này trong lòng Mạc Doãn Nhi hừng hực lửa giận, mặt mày méo
mó, tràn đầy thù hận: "Nghê Gia, mày tưởng mày thắng à? Mày có tin
không, chỉ cần tao khóc lóc yếu đuối trước mặt mẹ và Nghê Lạc, họ sẽ tin
lời tao. Mày thật sự cho rằng đó là nhà mày?".

Vẻ mặt Nghê Gia vẫn bình thản, nhìn ả chăm chú một lát, nói: "Trước kia
tôi tin cô có năng lực này, nhưng giờ thì không!".

Mạc Doãn Nhi sửng sốt, càng phẫn nộ hơn, vì sao Nghê Gia yếu đuối hèn
mọn trước kia lại thay đổi nhiều thế này, đứng trước mặt ả vẫn có thể giữ tư
thái bình tĩnh ung dung, cao ngạo tự đại không thèm để mắt đến ả.

Mỗi lần giao đấu với cô, ả đều như đấm vào túi bông, không thể trút giận
mà còn ấm ức hơn. Sự khinh miệt sâu sắc lộ ra từ sâu bên trong Nghê Gia
làm Mạc Doãn Nhi càng bức bối trong lòng.

Ả tức giận đến lú lẫn, Nghê Gia lại cố tình dông dài: "Tôi tìm cô vì muốn
lấy lại di động. Vừa rồi tôi đã nhìn thấy trong túi cô rồi. Trộm điện thoại
của tôi mà vẫn dám giữ rịt bên người, không sợ tôi báo cảnh sát sao?".

Nếu là bình thường, Mạc Doãn Nhi chắc chắn sẽ phủ nhận, nhưng giờ ả
đang tức điên, chỉ muốn làm Nghê Gia biến sắc dù chỉ một chút: "Tao trộm
điện thoại của mày đấy, còn quang minh chính đại mang theo người đấy.
Mày làm gì được tao? Nghê Gia, tất cả mọi người đều biết tao là cô chủ
được họ Nghê nuôi lớn, còn mày lớn lên trong đống rác. Ai thèm tin mày
đây?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.