THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 510

một công ty ở quần đảo Virgin thuộc Anh, công ty đó thu mua là chính...",
anh ta đang nói nửa chừng, bỗng lễ phép gật đầu với người sau lưng Nghê
Gia, xoay người bỏ đi.

Nghê Gia kinh ngạc quay đầu thì đã bị ôm vào lòng ai, mùi nước hoa Eau
de Cologne thân quen thơm thoang thoảng.

Việt Trạch ghé vào tai cô, thì thầm: "Mới một ngày không gặp...".

Anh không nói câu tiếp nhưng cũng đủ làm tim cô run lên. Cô nghiêng đầu,
dựa vào cằm anh: "Cô Giản vừa hỏi em việc tiệc đính hôn, em nói thứ bảy
này qua xem kế hoạch sắp xếp thế nào".

"Được, anh nhớ rồi." Việt Trạch nhỏ giọng đáp, lại cọ cọ má cô.

Vừa lúc này Nghê Lạc vào lấy báo cáo, nhìn thấy cảnh tượng này, cực kỳ
bất mãn: "Get a room!".

Nghê Gia cau mày, nhấc chân muốn đá cậu, nhưng lại bị Việt Trạch giữ
chặt không cựa được.

Nghê Lạc thảnh thơi vơ tài liệu trên bàn rồi chạy ù ra ngoài, vẫn không
quên ngoái lại chọc Nghê Gia: "Chậc chậc chậc, nhà mẹ đẻ mới là nơi
nương náu, cẩn thận đừng có đắc tội".

Nghê Gia vừa tức vừa buồn cười, Việt Trạch cúi xuống nhìn cô hồi lâu, hỏi:
"Nghê Lạc như bây giờ, em yên tâm chưa?".

Nghê Gia không biết vì sao anh lại đột ngột hỏi thế, gật gật đầu: "Ừm".

"Vậy sau này em cứ vui vẻ làm nhà biên kịch, không cần để ý đến công ty
hay việc kinh doanh nữa, được không?" Giọng anh vừa dịu dàng vừa quyến
rũ như đang thôi miên.

Lòng Nghê Gia chợt yên lặng, như thể gánh nặng nào đó cô đang cõng trên
lưng đang được gỡ xuống từng chút từng chút một.

Cô quay đầu sang liếc nhìn nửa bên mặt nghiêm túc của Nghê Lạc ngoài
cửa sổ, đúng thế, cô có thể hoàn toàn yên tâm về Nghê Lạc và Hoa thị rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.