THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 508

Khương Hoàn vũ trông thấy nụ cười hạnh phúc trên môi Nghê Gia, đau đớn
vô cùng: "Gia Gia, em không thể ở bên Việt Trạch, hắn không phải người
tốt, không đáng để em tin tưởng".

Nụ cười trên mặt Nghê Gia tắt ngấm, mắt lạnh như băng: "Không phải
người tốt? Tôi cũng không phải người tốt. Vừa đúng một đôi. Không đáng
tin tưởng? Nhưng anh ấy lại là một trong số hai người trên đời này tôi có
thể tin tưởng. Tất nhiên, người còn lại không phải anh".

"Em bình tĩnh lại đã!"

Nghê Gia vòng qua y, kiên quyết tránh ra.

"Tin tưởng hắn?" Khương Hoàn Vũ bật cười, bỗng nhiên giật túi xách của
Nghê Gia, thô bạo kéo khóa ra, chỉ vài giây đồng hồ đã lôi ra hai ba lọ
thuốc nhỏ, vung vẩy trước mặt cô, thuốc trong lọ va vào nhau lạch cạch,
"Tin tưởng? Hắn có biết em uống thuốc này không?".

Nghê Gia giận dữ giật cả túi lẫn thuốc lại, tức thì không khống chế nổi cảm
xúc, nói nhanh như bắn súng liên thanh: "Mẹ kiếp Khương Hoàn Vũ anh bị
bệnh à, tự anh thấy anh tốt bụng đến mức nào mới có thể vác mặt quay lại
gặp tôi sau khi làm bao chuyện có lỗi với tôi như thế? Anh tưởng tôi là gì
của anh, có thể để anh muốn quản lý thế nào thì quản lý chắc? Anh tồn tại
để làm gì? Vừa nhắc lại những kí ức đau khổ đen tối tôi đã phải trải qua,
vừa sắm vai chúa cứu thế tới cứu vớt tôi để thỏa mãn giấc mơ anh hùng của
anh à? Anh cút đi, đừng xuất hiện trước mặt tôi làm tôi buồn nôn nữa! !!"

"Anh về để bù đắp", đối mặt với cơn cuồng nộ của cô, Khương Hoàn Vũ
không hề sợ hãi mà chỉ thấy nhói lòng, "Gia Gia, anh hiểu tâm trạng của em
bây giờ, rất tự ti, rất sợ hãi, rất bất lực, rất...".

"Anh dám thử phân tích tâm lý tôi nữa xem!" Nghê Gia gằn từng tiếng uy
hiếp.

Thấy ánh mắt cô hung ác, Khương Hoàn Vũ ngậm miệng.

Nghê Gia quay đầu, bỏ đi đầy quyết liệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.