THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 613

Mà Việt Trạch, hại chết bố mẹ hắn giờ lại ôm người đẹp trong lòng, giở
phong thái kẻ thắng cao ngạo coi khinh tất cả. Sợ hãi khi đối mặt với cái
chết làm hắn phát điên, đột nhiên chĩa súng vào Việt Trạch.

Việt Trạch đang ôm Nghê Gia, ngước mắt thấy động tác của hắn thay đổi,
anh không hề có dấu hiệu trốn tránh, trái lại đôi mắt vẫn tĩnh mịch, khoé
môi khẽ nhếch lên.

Nụ cười như thể đã nắm bắt được tất thảy này làm Ninh Cẩm Niên lạnh
sống lưng. Một cơn lạnh đột nhiên lan khắp người hắn, ngón tay đã mất
khống chế bóp cò súng.

Tiếng súng vang tận chân trời, bầu trời trên cao mịt mù.

Khẩu súng trong tay Ninh Cẩm Hạo còn vấn vít khói, mà trên trán Ninh
Cẩm Niên đã có một lỗ đỏ tươi. Hắn trợn tròn mắt, ngã về phía sau, sau
lưng là vực sâu của toà cao ốc ba mươi tầng.

"Anh! !!" Ninh Cẩm Nguyệt thét chói tai muốn nhào đến, nhưng lại bị giữ
chặt, chỉ có thể trơ mắt nhìn Ninh Cẩm Niên biến mất khỏi sân thượng.

Thế giới yên tĩnh trở lại, trong giây phút trúng đạn rơi xuống, Ninh Cẩm
Niên cuối cùng cũng chịu thua rồi.

Hắn không bao giờ ngờ tới, tất cả mọi người cũng không biết: Súng của
Việt Trạch không lắp đạn.

Ninh Cẩm Hạo nhìn Ninh Cẩm Nguyệt đang nước mắt ròng ròng khóc lóc
nức nở, nói: "Cẩm Niên thua, lại phá luật muốn giết A Trạch bằng viên đạn
cuối cùng. Anh làm nhân chứng, nhất định phải nổ súng. Cẩm Nguyệt, nếu
em có oán có hận muốn báo thù thì cứ tìm anh".

Ninh Cẩm Nguyệt bưng mặt khóc, không nói gì được, chỉ liên tục lắc đầu.

Nghê Gia nghe xong mới biết vừa rồi cô quay lưng về phía Ninh Cẩm Niên,
thì ra hắn muốn nổ súng bắn Việt Trạch. Cô nghĩ lại mà sợ, nhưng giờ thì
vẫn có thể an tâm rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.