THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 63

đến mức chó cũng phải ngoái nhìn như Tống Nghiên Nhi, cũng không phải
vì Nghê Gia có nét đẹp hồn nhiên có thể dụ dỗ mọi gã đàn ông như Mạc
Doãn Nhi. Chỉ cần là một cô em khá khẩm một chút, Đường Tuyên sẽ nổi
máu dê như thường. Chưa kể Nghê Gia là mỹ nhân thứ thiệt, còn là một mỹ
nhân bé nhỏ có cặp giò tuyệt đẹp làm người ta suy nghĩ bậy bạ. Sau một lúc
lâu nhìn chằm chằm Nghê Gia, Đường Tuyên đưa ra kết luận rất nhanh, cô
nàng này còn gà lắm, bị Nghê Lạc chơi đùa đã đời rồi đá, nên mới đến đây
gây rối. Đúng là vừa đáng thương vừa đáng yêu, Đường Tuyên nghĩ bụng,
để anh đây an ủi tâm hồn bị tổn thương của thiếu nữ nào. Nghê Lạc đứng
dậy, cậu không muốn cãi nhau với Nghê Gia trước mặt Đường Tuyên, bèn
sầm mặt đi thẳng ra ngoài. Nghê Gia sững người, nếu để nó chạy mất, đêm
nay cô đến đây công toi rồi. Cô nhanh chân chạy theo, kéo lấy tay cậu:
"Nghê Lạc, cậu muốn đi đâu? Về với chị". Kiên nhẫn của Nghê Lạc đã
chạm giới hạn từ lâu. Các người nói xem, có thằng em nào lúc đến quán bar
ân ái với bạn gái mới, bị chị gái ruột bắt được còn ngồi bên cạnh bình luận
không? Có bà chị nào lại giả vờ làm bạn gái của em trai để chọc tức bạn gái
thật bỏ đi không? Có bà chị nào lại đè thằng em ra bóp cổ suýt chết, còn
làm người khác hiểu lầm rằng hai người đang thân mật không? Mặt mũi của
cậu thật sự đã bị ném đi hết lần này đến lần khác rồi. Nghê Lạc thấy Nghê
Gia còn kéo mình, cáu tiết, đột nhiên dùng sức, hất tay cô ra:"Cút!"Suy cho
cùng Nghê Gia cũng là con gái, sức lực không bằng cậu, bị cậu hất lui về
phía sau liên tục, suýt thì ngã, đúng lúc này được Đường Tuyên đứng sau
lưng đỡ lấy. Đường Tuyên rất vô liêm sỉ vòng tay quanh eo cô, quan tâm
hỏi: "Em không sao chứ?". Sắc mặt Nghê Gia khó coi, tức tối đẩy y ra, tiếp
tục đuổi theo Nghê Lạc: "Nghê Lạc!"."Ấy!" Đường Tuyên thấy cô muốn
chạy, túm lấy tay cô, "Nghê Lạc lăng nhăng lắm, chỉ có anh là chung tình
thôi". Nghê Gia không thừa hơi nói nhiều, nhắm ngay vào dưới háng y, sút
một phát!"Á!" Đường Tuyên đau đớn thét một tiếng, mặt mũi trắng bệch
bưng lấy bộ phận quan trọng, lăn lộn dưới đất. Nghê Gia mặt lạnh như phủ
một tầng sương: "Lần sau còn dám động tay động chân nữa, chị thiến". Nói
xong, cô chạy ra ngoài đuổi theo Nghê Lạc. Nghê Lạc bước nhanh vào bãi
đỗ xe, tức như bị bò đá. Nói thật, ban đầu cậu cũng không thích Trương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.