THIỆN LƯƠNG TỬ THẦN - Trang 1074

mấy chục thước. Nơi này dường như cũng không có ẩn dấu thế lực hắc ám
nào, chung quanh mặc dù cửa hàng san sát nhưng cũng không giống với
các thành thị khác, không có những địa phương như sòng bạc hoặc kỹ viện.
- Đại ca, ngươi xem lữ điếm kia thế nào? Nham Lực chỉ vào lữ điếm lớn
phía trước cách đó không xa. Lữ điếm bề ngoài rất bình thường, cũng
không có bất cứ trang sức gì hoa lệ, trước cửa có đại bài tử viết bốn chữ to
“Đồng Tâm lữ điếm”. Nham Thạch gật đầu, nói: - Được rồi, chọn nơi này
đi. Bốn người tiến vào lữ điếm, tất cả đều ngẩn người, khung cảnh bên
trong cùng bên ngoài so sánh quả thực là một trời một vực. Từ bên ngoài
nhìn vào chỉ là một tòa tiểu lâu hai tầng bình thường, nhưng vừa tiến vào
bên trong, đại sảnh dĩ nhiên rộng đến gần ngàn thước vuông, trang sức xa
hoa mặc dù so ra kém câu lạc bộ đêm Ám Hào, nhưng cũng hoa lệ tương
đương. Đại sảnh bốn góc có bốn cây cột đỉnh lương thật lớn chống đỡ,
trong đại sảnh bố trí mặc dù không nhiều lắm, nhưng các loại trang sức lại
phi thường khảo cứu. Lúc này, trong lữ điếm khách nhân cũng không
nhiều, bên sườn trái là quầy thu tiền, chỉ có thất, tám khách nhân đang tiến
hành đăng ký. Chứng kiến bốn người tiến vào, hai gã bồi bàn kiện tráng đi
lên đón, vẻ mặt không nóng không lạnh. Một gã bồi bàn âm dương quái tức
giận nói: - Đứng lại, các ngươi tới đây làm gì? A Ngốc ngẩn người: - Các
ngươi nơi này không phải lữ điếm sao? Chúng ta tới nơi này, đương nhiên
là ở trọ. Một gã bồi bàn hừ một tiếng, khinh thường nói: - Các ngươi mới từ
nông thôn đến sao, cũng không hỏi thăm Đồng Tâm chúng ta là địa phương
nào. Chỉ bằng các ngươi còn không xứng ở chỗ này. Nhanh rời đi không thì
đừng trách chúng ta đuổi ra ngoài. Đúng là đồ nhà quê! Nham Lực tiến lên
từng bước, trụ vững mũi chân, tóm lấy áo bồi bàn, cả giận nói: - Ngươi nói
ai là đồ nhà quê? Bồi bàn ngẩn người, hắn hiển nhiên thật không ngờ bốn
người trước mặt này quần áo bình thường lại có dũng khí hướng hắn động
thủ. Bàn tay Nham Lực lực lượng mười phần, mặc dù vóc dáng lùn, nhưng
một trảo này lại làm cho bồi bàn không thể phản kháng nổi. Hắn thử thoát
ra vài lần, nhưng lại phát hiện ngực mình như bị một tòa núi lớn đè nặng,
khó có thể nhúc nhích, cả giận nói: - Quỷ lùn, buông cái tay thối của ngươi
ra, không muốn sống có phải hay không? Nham Lực ghét nhất bị người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.