THIỆN LƯƠNG TỬ THẦN - Trang 684

Mặc dù Thiên Cương kiếm thánh truyền đạt lời nhắn của Huyền Nguyệt

thanh âm cũng không mang theo chút sắc thái tình cảm nào, nhưng A Ngốc
lại thật sâu rung động. Hắn cho dù có khờ khạo cũng có thể hiểu ra tình ý
trong những lời nói đó, thân thể có chút run rẩy, nức nở nói:

- Nguyệt Nguyệt, Nguyệt Nguyệt, ta, ta nguyện ý làm người hầu cả đời

của nàng!

Thiên Cương kiếm thánh thở dài một tiếng, nói:
- Hài tử, các ngươi đều còn nhỏ, nói chuyện tình ái vẫn còn hơi sớm a. A

Ngốc, ta hỏi ngươi một vấn đề

Hắn trên người đột nhiên tản mát ra bạch quang nồng đậm, đó là quang

mang Sanh Sanh đấu khí, quang mang đã chiếu sáng cả động quật, làm A
Ngốc có thể rõ ràng thấy được lão nhân nổi tiếng khắp thiên hạ trước mặt.

A Ngốc miễn cưỡng chế trụ nội tâm, nói:
- Ngài hỏi đi, sư tổ.
Thiên Cương kiếm thánh giương đôi mắt, quang mang vững vàng nhìn

A Ngốc, trầm giọng nói:

- Ta hỏi ngươi, ngươi có nguyện ý báo thù cho Âu Văn?
Nhắc tới cừu hận của Âu Văn, A Ngốc chấn động toàn thân, không chút

do dự gật đầu:

- Đương nhiên nguyện ý, Âu Văn thúc thúc chết rất bi thảm! Đám Sát

Thủ công hội đó thật đáng hận.

Thiên Cương kiếm thánh hài lòng gật đầu:
- Như vậy thì tốt. Nếu ngươi nguyện ý, sứ mệnh báo thù kia sẽ giao phó

cho ngươi.

A Ngốc ngẩn người, nói:
- Ta? Được, sư tổ, ta cho dù có chết cũng nhất định vì Âu Văn thúc thúc

báo thù.

Thiên Cương kiếm thánh cười mỉa, nói:
- Lấy công lực hiện tại của ngươi, sợ rằng ngay cả một sát thủ phổ thông

cũng không đối phó được. Nếu như không phải dựa vào mấy món bảo bối,
ngươi cho rằng bản thân có thể tự mình chống đỡ 5 giây công kích của tiểu
tử Huyền Dạ kia sao? Ta nói cho ngươi hay, khí vật mặc dù có lúc trọng