A Ngốc thất thần, tự chỉ vào mình nói:
- Ta? Trưởng lão? Tạp Trung hội..., a, không, Tạp Trung thúc thúc, ta
đảm đương sao nổi chức trưởng lão đây chứ? Ta ma pháp rất là kém cỏi.
Tạp Trung nghiêm mặt nói:
- Ngươi đương nhiên có thể, ta đã thương lượng qua, mặc dù ngươi tuổi
không lớn, nhưng bằng vào ma pháp triệu hồi ngân long cũng đủ để đảm
nhiệm chức vị trưởng lão này rồi. Ta hiện tại ban cho ngươi chức vụ danh
dự trưởng lão ma pháp sư công hội.
A Ngốc còn muốn chối từ, nhưng Tạp Trung liền nghiêm giọng:
- Ngươi nếu không thu chính là xem thường thúc thúc và ma pháp sư
công hội. Chẳng lẽ, ngươi muốn đối địch với ta sao?
A Ngốc bất đắc dĩ đành nhận lấy. Nham Lực bên cạnh thì hâm mộ
không ngớt:
- A Ngốc, ngươi thật may mắn. Tạp Trung thúc thúc, chức vị trưởng lão
này một tháng bổng lộc nhiều ít bao nhiêu?
Tạp Trung cười đáp:
- Trưởng lão thì không có bổng lộc. Nhưng trưởng lão tại công hội có
địa vị rất cao, bất luận là ở đâu, bằng vào thẻ thiếp chứng minh thân phận
này, bọn họ tùy thời đều có thể cấp cho ngươi không quá một vạn kim tệ.
A Ngốc giật mình:
- Cái gì? Một vạn kim tệ? Ta không cần dùng nhiều tiền như vậy, một ít
là được.
Áo Đại Tư và Tạp Trung nhìn nhau, thâm kêu, cao thủ khó được a! Có
thể lung lạc một map pháp sư có năng lực triệu hồi rồng, đối với ma pháp
sư công hội sau này phát triển tất nhiên sẽ có rất nhiều chỗ tốt, mỉm cười
nói:
- Chưa người nào cho ngươi dùng nhiều tiền như vậy sao? Ý của Tạp
Trung đại ca là, chỉ cần ngươi muốn, ngươi có thể tùy ý sử dụng tối đa 1
vạn kim tệ. Ngươi nếu có thiếu tiền, chỉ cần qua công hội lấy là được. Lần
đầu gặp mặt, Áo thúc thúc cũng có lễ vật tặng ngươi.
Hắn lấy ra một khối lục lăng màu bạc đưa cho A Ngốc. A Ngốc nhận
thấy, ở giữa khối có khắc chữ, cầm nặng tay, lại có một mùi thơm ngát,