THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 1029

2

Chiến

thư

B

ắc Kinh. Đêm thu. Một con tuấn mã phi như bay xé tan màn đêm tĩnh

mịch, tựa hồ cơn gió xộc qua con phố dài u ám. Phu điểm canh đang trốn
trong góc phố ngủ gật, nghe tiếng vó ngựa ngẩng đầu lên nhìn chỉ thấy một
bóng trắng lướt qua, trên lưng ngựa thấp thoáng bóng thiếu nữ áo trắng như
tuyết, chớp mắt đã biến mất ở cuối phố. Phu điểm canh bực dọc vì thiếu nữ
làm hỏng giấc mộng đẹp, y nhổ toẹt bãi nước bọt, lầm bầm chửi rủa: “Nửa
đêm nửa hôm mà phi ngựa như điên, con mẹ ngươi chạy tang chắc?”

Tuấn mã dừng lại trước một gian nhà thanh vắng cuối con phố dài,

thiếu nữ nhìn thấy hai chiếc đèn lồng trắng nhởn treo ở hai bên cửa, trên
lồng đèn chình ình chữ “tang” thì lòng đau thắt lại, tuấn mã chưa kịp dừng
hẳn, nàng đã quất roi vào vòng đồng trên cửa, cất tiếng gọi lớn: “Mở cửa!
Mau mở cửa!”

Vòng đồng bị roi ngựa quất, đập cửa kêu uỳnh uỳnh. Cánh cửa cọt kẹt

mở ra, một lão già thò đầu ra nhìn, kinh ngạc hỏi: “Cô nương tìm ai?”

Thiếu nữ chẳng kịp đáp lời, đột ngột ghìm mạnh cương ngựa. Tuấn mã

hí lớn chồm lên, giương vó đá tung cánh cửa khiến lão già sợ hãi hét lớn
chạy thục mạng vào trong.

Tuấn mã xông qua cửa chính và đình viện, đến thẳng trước nội đường

mới khịt mũi dừng lại. Thiếu nữ nhẹ nhàng tung mình xuống ngựa, trong nội
đường có mấy hán tử đang mặc tang phục, thấy người xông vào đều ào ra
chặn, phát hiện đó là một thiếu nữ yếu đuối, không giống kẻ đến gây
chuyện, mới ôm quyền hỏi: “Cô nương có giao tình gì với tiên sư đến bái tế
chăng?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.