THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 1167

9

Luận

Phật

K

hấu Nguyên Kiệt vừa đi, ba người Tiêu bá, La Nghị, Trương Bảo đều thở

phào, nhìn Vân Tương với ánh mắt khâm phục. Cả ba đều nghĩ gã đã sắp đặt
sẵn phục binh Đoạt Hồn Cầm, nhờ vậy mới dọa được bọn Khấu Nguyên
Kiệt chạy mất. Chẳng ngờ Vân Tương cũng ngơ ngác không hay biết gì.

Đoạt Hồn Cầm của Ảnh Sát Đường từng có giao tình với Vân Tương.

Lần đó vì muốn lột trần âm mưu cuỗm sạch của cải Giang Nam của Liễu
Công Quyền, gã đã thuê y làm bảo tiêu cho mình, nhưng mối quan hệ này
sớm đã kết thúc. Đoạt Hồn Cầm không có lý do gì xuất hiện ở đây, càng
không lý nào vì bảo vệ Vân Tương mà ngang nhiên kết thù chuốc oán với
Ma Môn.

Vân Tương lòng đầy thắc mắc, bèn lớn tiếng hỏi qua lớp vách ngăn:

“Không biết trong nhà có phải Đoạt Hồn Cầm tiền bối?”

Bên trong vang lên vài nốt nhạc hoạt bát, giống như tiếng thiếu nữ cười

tựa chuông bạc ngân, tràn đầy niềm vui và sự láu lỉnh sau khi bày trò đùa
nghịch, khác hẳn với khí thế dữ dội lạnh lùng ban nãy. Vân Tương mới đầu
cảm thấy lạ, nghe được một lúc bèn nhận ra: đây chính là tiếng đàn lúc trước
đã tương trợ Tôn Diệu Ngọc đối địch với Quang Minh sứ của Ma Môn. Gã
lập tức nhớ đến thiếu nữ áo xanh thanh tú thoát tục nọ, vội hỏi: “Cô nương
là người khi nãy gảy đàn trên đỉnh Tung Sơn?”

Tiếng đàn dìu dặt, giống như thủng thẳng thừa nhận. Vân Tương quan

sát những vết đâm tiếng đàn để lại trên vách tường, lòng thầm kinh hãi,
không thể tưởng tượng một thiếu nữ trông yếu đuối mong manh, lại có thể
lấy tiếng đàn làm vũ khí, hung hiểm thâm độc không hề kém sát thủ của Ảnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.