THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 752

2

Tế

sinh

T

rời nắng như đổ lửa, mặt đất hầm hập chẳng khác chảo dầu muốn nướng

chín vạn vật giữa đất trời, khiến núi non đồng ruộng vốn xanh mươn mướt,
sông hồ vốn gợn sóng lăn tăn, thị thành nông trang vốn tràn đầy sức sống
đều biến thành từng mảng đất vàng vọt nhức mắt. Giữa khung cảnh tứ phía
một màu ấy, một chiếc xe ngựa sang trọng êm ru mang hơi thở vùng Giang
Nam xanh biếc dần tiến vào đất Hà Nam khô cằn nghìn dặm.

Xe ngựa chạy giữa con đường quan đạo mù mịt bụi vàng, sau xe có

một đám dân đói áo quần rách rưới, chủ yếu gồm người già, phụ nữ và trẻ
em, tranh nhau chìa tay về chiếc xe ngựa, luôn miệng van xin: “Xin bố thí,
cho chúng tôi chút đồ ăn!”

“Tránh ra tránh ra! Chúng ta cũng không có đồ ăn đây!” Lão già đánh

xe quất liên tiếp mấy roi đen đét, nhưng vẫn không thể ngăn nổi bầy người
bị đói khát giày vò chỉ còn thoi thóp. Xe ngựa đành phải dừng lại, lão già
nhìn dân đói bao vây xung quanh, lấy làm khó xử.

“Bên ngoài sao ồn ào thế?” Trong khoang xe kín bưng vọng ra tiếng

thều thào ốm yếu. Lão già đánh xe vội đáp: “Công tử, là dân đói cản đường
xin ăn.”

“Vậy chia một ít lương thực của chúng ta cho họ đi.”

“Nhưng mà lương thực của chúng ta cũng cạn sạch rồi.”
Trong khoang xe im lặng lúc lâu, lại thấy tiếng nói vừa nãy cất lên:

“Minh Châu, đỡ ta xuống xe xem thử.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.