THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 790

4

Báo

thù

C

uộc chơi vẫn tiếp tục, nhưng vận may của Tề Tiểu Sơn dường như đã

dùng sạch trong mấy hôm vừa rồi. Mỗi khi y sắp thắng được hai vạn đều bị
gã phú thương mặt không chút biểu cảm kia cuỗm sạch. Cuối cùng, y không
nhớ Lâm công tử đã rút ra bao nhiêu ngân lượng, chỉ biết rằng y đã thua đến
nhũn tay, không còn dám chơi tiếp.

Tàn cuộc, các phú thương lục tục ra về, chỉ còn y ngây dại ngồi đó, đôi

mắt vằn đỏ đầy tia máu. Y biết tên phú thương ấy giở trò, nhưng không sao
nghĩ ra hắn đã dùng thủ đoạn gì. Lâm công tử mặt mày buồn bực, nhỏ giọng
oán trách y: “Tối nay làm sao thế? Chúng ta đã thua tổng cộng bảy vạn
lượng bạc.”

“Bảy vạn lượng?” Tề Tiểu Sơn giật bắn mình. Y chưa bao giờ dám

nghĩ tới con số này. Lâm công tử gật đầu: “Trừ đi một vạn lượng thua lúc
trước, sau đó ta lại bỏ ra sáu vạn lượng. Theo hẹn chúng ta chia đều, Tề
huynh nợ ta ba vạn lượng.”

Tề Tiểu Sơn nghệt mặt, tuy y là con ma bạc nhưng cực kỳ giữ chữ tín,

không có ý chối bỏ món nợ này, chỉ cười khổ nói: “Ba vạn lượng, ta làm gì
có ngần ấy tiền để trả?”

Lâm công tử thở dài thông cảm, vỗ vai y nói: “Còn đánh chưa chắc đã

thua, chỉ cần vẫn chơi theo kiểu này, chúng ta sẽ có thể lấy lại. Món nợ này
ta cũng không vội, huynh cứ viết giấy nợ cho ta là được, đợi sau khi chúng
ta gỡ lại huynh trả ta cũng không muộn, ta có lòng tin với ngươi.”

Đúng vậy, ngoài việc gỡ lại trên chiếu bạc, Tề Tiểu Sơn còn biết móc

đâu ba vạn lượng để trả nợ. Y thẫn thờ gật đầu, đờ đẫn viết giấy nợ, sau đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.