THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 1116

xem lễ. Thiên Tâm Cư cũng nhận được lời mời, vì vậy Sở Thanh Hà gửi thư
mời chúng ta cùng đi. Chúng ta đã ẩn cư ở đây hơn năm năm, Hương Hương
cũng sắp năm tuổi rồi mà vẫn chưa thấy thế giới bên ngoài. Lần này chúng
ta sẽ cùng đi Tung Sơn một chuyến, dắt theo nó ra ngoài mở mang tầm mắt.”
Nói tới đây, bà quay đầu nhìn thẳng vào mắt đệ tử: “Thời gian tới chắc chắn
sẽ gặp phải một số người con muốn quên, lúc đó con định ứng phó thế nào?”

Thư Thanh Hồng chỉ biết cười khổ: “Sư phụ yên tâm, lòng phàm này

đã chết, đệ tử sẽ không bị rối lòng vì bất cứ ai.”

“Nếu gặp phải cố nhân đeo bám, con xử trí ra sao?” Tôn Diệu Ngọc lại

hỏi. Thư Thanh Hồng bình tình đáp: “Tuy ngộ tính võ học của đệ tử không
cao, nhưng ứng phó mấy chuyện nhỏ này vẫn thừa sức, sư phụ không cần lo
lắng.”

“Vậy được, ngày mai chúng ta sẽ xuất phát đi Tung Sơn, xem thực hư

Thiên Giáng Thánh Hỏa của Ma Môn,” Tôn Diệu Ngọc quay đầu gọi Ba
Triết: “Ngươi mau đi thuê một cỗ xe ngựa về đây, sáng sớm mai chúng ta
lên đường.”

Ba Triết đáp một tiếng, lập tức phi xuống núi. Bóng y lao người đi đã

không còn giống một con sói cô độc mà càng lúc càng giống một con chim
ưng tung cánh bay nhẹ nhàng.

Bóng chiều đã tàn, sắc trời đỏ như máu, Vân Tương áo trắng phấp phới,
chắp tay đứng bất động trên đỉnh núi, ngửa mặt nhìn bầu không mênh mông.
Bên cạnh gã có một đứa trẻ chừng năm, sáu tuổi - Triệu Giai, con trai của
Nam Cung Phóng và Triệu Hân Di.

“Vân thúc thúc, thúc đang nhìn gì vậy?” Đứa trẻ mở to cặp mắt đen láy,

nhìn vẻ mặt cô quạnh tịch mịch của Vân Tương, lại nhìn bầu trời mênh
mông vô tận, ánh mắt đầy tò mò.

“Thiên tâm.” Vân Tương khẽ khàng thốt ra hai chữ, vẻ mặt trang

nghiêm thành kính. Đứa trẻ nhìn kỹ lại bầu trời, tò mò hỏi: “Trời cũng có
tâm sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.