THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 1211

1

Phản

kích

Á

nh nắng mới như mơ khẽ khàng len lỏi vào doanh trướng trống không

khiến doanh trướng tối tăm u ám sáng dần lên. Phương trượng Thiếu Lâm
Viên Thông đang nằm gục trên mặt đất chầm chậm mở to đôi mắt thất thần,
mơ màng nhìn quanh. Một tia sáng theo dòng ký ức từ từ lóe lên trong cặp
mắt ngầu đục, lão nhanh chóng hiểu ra hoàn cảnh hiện tại của mình, vội
đứng bật dậy. Lão lắc lư cái đầu vẫn còn nặng trịch, đang định luồn ra sau
trướng len lén chuồn đi, chợt nghe sau lưng có tiếng cười lớn châm chọc:
“Đại sư cuối cùng đã tỉnh rồi, tu vi của ngươi còn kém hơn lão phu tưởng
nhiều!”

Viên Thông thất kinh, vội quay đầu lại nhìn, chỉ thấy môn chủ Ma Môn

Khấu Diệm bận áo đen như mực đang chắp tay sau lưng cười nhạt. Viên
Thông liếm bờ môi khô nứt của mình, khàn giọng hỏi: “Ngươi… ngươi
muốn thế nào?”

“Sao đại sư lại sợ hãi như vậy? Chúng ta là bằng hữu vừa kết minh cơ

mà.” Khấu Diệm cười thân thiện, chìa tay ra toan vỗ vai Viên Thông, như
trưởng bối động viên con cháu, Viên Thông rụt vai lại, theo bản năng né
khỏi bàn tay của Khấu Diệm, lạc giọng hỏi: “Ngươi… tối qua ngươi đã cho
bần tăng uống cái gì?”

“Ngươi nói cái này sao?” Khấu Diệm cười cười móc một bình sứ nhỏ

trong ngực áo, đổ ra một viên thuốc trắng nhởn, đưa tới trước mặt Viên
Thông: “Đây là Thất Hồn đơn, lão phu đã tốn hơn mười năm nghiên cứu
mới luyện thành, vô cùng quý giá, có thể giúp ngươi cảm nhận được niềm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.