THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 1280

“Tưởng tiên sinh quả nhiên có con mắt nhìn độc đáo!” Vân Tương cười

nhạt nói: “Nhưng ngươi lại tính thiếu mất một chuyện.”

“Chuyện gì? Mong công tử chỉ điểm!” Tưởng Văn Hoán bèn hỏi.

Vân Tương thở dài: “Nếu chiến sự có thể phát triển như ngươi dự liệu,

kế hoạch của ngươi dĩ nhiên sẽ hoàn hảo. Đáng tiếc ngươi quên rằng người
Ngõa Thích không nghe chúng ta chỉ huy. Nếu chúng xâm lược Trung
Nguyên, thiên hạ đại loạn, chúng ta dù có kiếm được nhiều của cải đến đâu
chăng nữa, cũng làm sao giữ nổi trong thời chiến loạn.”

Tưởng Văn Hoán trầm tư: “Biên thùy có đóng chốt trọng binh, kinh sư

còn có ba đại doanh quân tinh nhuệ trấn thủ, dù Ngõa Thích có xâm phạm
cũng chưa chắc đánh được vào Bắc Kinh, càng không thể đánh tới Giang
Nam, công tử lo xa rồi.”

“Nếu mọi người đều nghĩ như Tưởng tiên sinh, thì thiết kỵ Ngõa Thích

đánh tới Giang Nam cũng không có gì lạ.” Vân Tương than: “Dù người
Ngõa Thích không thể đánh tới Giang Nam, nhưng thiên hạ đại loạn, Giang
Nam lẽ nào có thể bình yên? Nếu thương gia các nơi đều tích trữ hàng hóa,
dẫn tới vật giá tăng cao, người dân không thể sống nổi, phải cướp bóc lấy
cái ăn, lúc đó người người đều nguy hiểm, tính mạng khó giữ, dù kiếm được
tiền nghìn bạc vạn cũng chẳng mua nổi an toàn của bản thân.”

Thấy vẻ trầm tư trong ánh mắt của các chưởng quầy, Vân Tương cảm

khái nói: “Tổ vỡ làm sao có trứng lành? Nếu thiên hạ đại loạn, người chịu
tai ương không chỉ là bách tính mà còn là chính bản thân chúng ta. Hơn nữa
chúng ta kiếm tiền vì cái gì? Nếu của cải không mang đến niềm vui cho
chúng ta, trái lại còn mang đến nguy hiểm và tiếng xấu, thì càng nhiều của
cải chúng ta sẽ càng thêm tội nghiệt, sớm muộn gì cũng bị trời xanh trừng
phạt.” Nói tới đây, Vân Tương đứng thẳng dậy, nhìn họ nói: “Tuy ta là chủ
của các ngươi, nhưng của cải của ta đều là do các ngươi mang lại, vì vậy ta
muốn nghe thử ý kiến của các ngươi, chúng ta vung tiền để bảo vệ sự bình
yên cho thiên hạ rốt cuộc có đáng hay không?”

Mấy chưởng quầy trao đổi qua ánh mắt, cuối cùng nhất tề nói: “Quyết

định của công tử là suy nghĩ cho người trong thiên hạ, cũng là lo nghĩ cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.