THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 1296

“Nói như vậy là do con động thủ trước?” Võ Diên Bưu ngắt lời con

trai.

“Vâng.” Võ Thắng Văn thản nhiên đáp.

Võ Diên Bưu hừ lạnh một tiếng: “Con là tướng lĩnh của Hổ Bôn

Doanh, có biết động thủ với người của mình đáng tội gì không?”

Võ Thắng Văn sững người, dưới ánh mắt sắc lạnh của phụ thân, y đành

đáp: “Nhẹ thì đánh mười gậy, nặng thì giáng chức, thậm chí cách chức.”

Võ Diên Bưu nhìn con trai, điềm đạm nói: “Vậy con còn không mau

đến quân pháp nhận mười gậy đi?”

“Nhưng mà họ nói xấu sau lưng cha…” Võ Thắng Văn còn đang muốn

cãi, đã bị phụ thân giơ tay ngăn lại: “Đủ rồi! Kẻ làm tướng thà bị thuộc hạ
nói ngoài mồm, chứ quyết không thể để thuộc hạ chửi trong bụng. Chỉ cần
ngay thẳng, chính trực thì còn sợ ai nghị luận? Nếu ngay cả chút tự tin này
cũng không có thì còn cầm quân thế nào?”

Trước ánh mắt nghiêm khắc của cha, Võ Thắng Văn hổ thẹn cúi đầu,

khom người vái: “Phụ thân dạy phải, con biết sai rồi.” Dứt lời, y toan quay
đi đến chỗ quân pháp chịu phạt, đột nhiên Vân Tương bước ra, giơ tay cản
lại: “Đợi đã!”

Võ Thắng Văn hằn học trợn mắt nhìn Vân Tương, ánh mắt đầy thù

địch. Song Vân Tương điềm đạm cười như không, quay sang Võ Diên Bưu
nói: “Võ soái, vừa rồi tiểu Võ tướng quân và Triệu tướng quân chẳng qua
chỉ cọ xát võ nghệ, lấy võ kết bạn, không thể xem là ẩu đả. Nếu vì vậy mà
phạt Võ tướng quân, có phải hơi không thỏa đáng chăng?”

Triệu Văn Hổ cũng hiểu ý, vội phụ họa: “Đúng vậy! Mạt tướng khâm

phục thân thủ của Võ tướng quân, mới không nhịn được muốn thỉnh giáo,
nếu chỉ xử phạt Võ tướng quân mà không phạt mạt tướng, mạt tướng sẽ cảm
thấy không yên lòng.”

Võ Diên Bưu gật đầu, nói với con trai: “Nếu Vân công tử và Triệu

tướng quân đã xin cho con thì tạm ghi lại mười gậy phạt đó. Còn không mau
tạ ơn Vân công tử và Triệu tướng quân?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.