THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 194

lại nghe Vân Tương đột nhiên hỏi: “Khoan đã, tại hạ vẫn còn một điều muốn
xin, mong Môn chủ chấp thuận.”

“Cứ nói!”

“Nghe nói Ma Môn có Võng Lượng phúc địa, lưu giữ đến bảy, tám

phần các loại võ công trong thiên hạ, Vân Tương thỉnh cầu Môn chủ khai
ân, cho phép Vân Tương tùy ý ra vào.”

“Vân công tử chưa lập được công tích gì đã đưa ra yêu cầu này có phải

là hơi quá đáng không?” Khấu Diệm lạnh lùng hỏi lại.

Vân Tương thản nhiên cười đáp: “Tại hạ không muốn làm lỡ cơ hội

Môn chủ đã tạo cho này, muốn hoàn thành tốt nhất sự ủy thác của Môn chủ,
nên cần thêm một chút công phu.”

Trong mắt Khấu Diệm thoáng hiện lên vẻ bất ngờ: “Cậu muốn học

võ?”

Vân Tương lắc đầu: “Tại hạ muốn hiểu võ.”
“Biết địch biết ta, trăm trận không thua. Được, lão phu cho phép!”

Khấu Diệm gật đầu tán thưởng, rồi móc trong ngực áo ra một miếng ngọc
bội đưa cho Vân Tương. “Đây là tín vật của lão phu, có nó có thể tùy ý ra
vào Võng Lượng phúc địa. Nhưng ta nhắc cậu, các mật tịch võ công trong
đó cậu chỉ có thể được đọc, không được phép mang ra khỏi cửa, nếu làm trái
thì khoét mắt chặt tay.”

“Vân Tương xin ghi nhớ.” Vân Tương nói đoạn cất kỹ miếng ngọc bội

vào trong ngực áo.

“Đồ đạc của cậu cũng cất đi, hy vọng cậu không làm lão phu thất

vọng.” Khấu Diệm chỉ vào quyển Thiên Môn Mật Điển và chiếc nhẫn để
trên bàn, rồi lại căn dặn rằng: “Tuy Ma Môn bị lời ước định mười tám năm
trước hạn chế không được đặt chân trở lại Trung Nguyên, nhưng ở chúng ta
vẫn còn không ít bằng hữu có thể giúp đỡ cậu những khi cần thiết. Bọn họ
đa phần đều có tiền, có thế lực, chỉ âu sầu mỗi một việc không biết làm sao
để tiền đẻ ra tiền mà thôi. Làm cho tốt, chỉ cần cậu có thể chứng minh được
năng lực bản thân, lão phu bảo đảm cậu sẽ có đủ vũ đài để thi thố tài năng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.