THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 236

Bích Cơ toàn thân run bắn, kinh ngạc trợn tròn mắt nhìn Vân Tương,

ngờ vực một lúc cuối cùng cũng chầm chậm trả lời: “Thủy tổ đứng hàng đệ
bát nơi trướng tiền, đài hắc thạch đốt nén đầu! Không biết công tử thuộc nhà
nào? Đốt mấy cây nhang?”

Trong mắt Vân Tương thoáng một chút kinh ngạc, chầm chậm chìa bàn

tay trái ra, để lộ chiếc nhẫn ngọc cổ phác trên ngón tay cái, nghiêm mặt nói:
“Vũ Thần đích truyền ngôi thứ nhất, trên đài bạch thạch không thắp nhang!”

Bích Cơ nghe Vân Tương đáp lời, lại thấy nhẫn ngọc trên ngón tay gã,

lập tức biến sắc, kinh ngạc kêu lên thất thanh: “Thiên Môn tín vật! Công
tử… người là Thiên Môn Môn chủ?”

“Điều này không quan trọng,” Vân Tương chậm rãi nói. “Nàng có chịu

tin ta lần này không?”

“Tin thì thế nào? Không tin thì sao?” Bích Cơ bặm môi hỏi.

“Nếu nàng tin ta, chúng ta sẽ hợp tác làm vụ này. Ta không những bảo

đảm nàng được bình an vô sự, mà còn kiếm được đầy túi, cả đời này cũng
không cần mạo hiểm nữa.” Nét mặt Vân Tương đầy vẻ tự tin. “Nếu như
không tin, chúng ta sẽ ngừng lại ở đây, để cho số tiền kia mãi mãi chỉ là giấc
mộng.”

“Trực giác của thiếp cho biết, công tử không hề vì tiền?” Bích Cơ chăm

chăm nhìn Vân Tương nở một nụ cười đầy ngụ ý. “Không biết công tử
muốn mượn bụng mang thai hay là muốn mượn đường diệt Quắc?”

Mượn bụng mang thai và mượn đường diệt Quắc là hai trong ba mươi

sáu kế của Thiên Môn. Mượn bụng mang thai là lợi dụng trò bịp của người
khác để thực hiện kế hoạch của mình; mượn đường diệt Quắc lại là thủ đoạn
lấy đen ăn đen, ngấm ngầm hại nhau trong ba mươi sáu kế. Bích Cơ biết rõ
qua lại với đồng đạo Thiên Môn, không thể không cẩn thận đề phòng. Song
lại thấy Vân Tương thành khẩn nói: “Ta không mượn bụng mang thai, lại
càng không mượn đường diệt Quắc, mà thực lòng muốn hợp tác với nàng.
Ta xin thề độc trước Vũ Thần.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.