THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 327

“Đừng đồng ý nhanh như vậy, điều kiện này cháu có thể làm được,

nhưng thúc phụ sợ cháu nuốt lời.”

“Là điều kiện gì, thúc thúc mau nói đi.”

“Thúc phụ muốn cháu từ nay không được gặp Thư cô nương nữa, càng

phải bỏ ý muốn thành thân với cô nương ấy!” Tô Kính Hiên nhìn thẳng vào
mắt Tô Minh Ngọc, “Cháu đồng ý thì thúc phụ sẽ toàn lực dốc sức, bảo đảm
Thư cô nương không bị Nam Cung thế gia bức hại, dù khai chiến với Nam
Cung thế gia cũng không tiếc!”

Tô Minh Ngọc ngây người tại chỗ. Lúc này có tên đệ tử bên ngoài chạy

vào nhỏ giọng bẩm: “Tông chủ, bên ngoài có một bổ khoái tự xưng là người
được Liễu gia thuộc Lục Phiến Môn phái tới, truyền khẩu tín của Thư cô
nương cho đại công tử.”

“Mau mời vào!” Tô Minh Ngọc vội ra lệnh. Lát sau, tên đệ tử đã đưa

bổ khoái đó vào, y lập tức chuyển lời của Liễu gia cho Tô Minh Ngọc. Vừa
nghe Thư Á Nam đang ở trong đại lao quan phủ, Tô Minh Ngọc nóng lòng
như lửa đốt. Biết rằng với sức một mình sẽ không thể đi Dương Châu cứu
người, chàng đành quỳ xuống trước mặt Tô Kính Hiên, vừa khóc vừa lạy,
giọng khàn đặc: “Điệt nhi đồng ý điều kiện của thúc thúc, vĩnh viễn không
gặp Á Nam nữa, cũng sẽ không lấy nàng làm thê tử! Thúc thúc mau cứu Á
Nam!”

“Lời nói gió bay, hãy đến trước bài vị cha mẹ cháu thề đi, thề rằng nếu

bội tín, cha mẹ cháu muôn kiếp không được siêu sinh!” Tô Kính Hiên dứt
khoát nói. Ông biết chỉ có thề độc mới cắt đứt được sợi tơ tình dai dẳng của
nhân gian.

“Cháu thề! Cháu thề!” Tô Minh Ngọc khàn tiếng nói lớn, “Chỉ cần cứu

được Á Nam, điều kiện gì cháu cũng bằng lòng!”

“Được! Thúc phụ lập tức đi Dương Châu!” Tô Kính Hiên nhìn người

cháu nước mắt lưng tròng, lòng thấy xót xa, “Minh Ngọc, cháu có hận thúc
phụ ép cháu rời xa Thư cô nương không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.