THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 349

ướt đứng đó, vội nói: “Con gái, con chọn tạm bộ quần áo thay đi, đợi lát nữa
tính tiền cả thể.”

Tiệm lụa có không ít quần áo may sẵn, tên tiểu nhị trong tiệm ân cần

chào mời, Thư Á Nam chọn được bộ quần áo sạch sẽ, bước vào phòng thử
thay đồ mới, nhìn trong gương thấy khá vừa vặn. Nàng dọn đồ cẩn thận rồi
bước ra ngoài, chưởng quầy và tiểu nhị đã đứng đợi ngoài cửa, hai người kẻ
tung người hứng khen không ngớt lời, bộ dạng đon đả cung kính. Thư Á
Nam tâm trạng vui vẻ, thuận miệng hỏi: “Bao nhiêu tiền?”

Chưởng quầy lập tức lấy bàn tính lách cách một chập, sau đó đưa bàn

tính đến trước mặt Thư Á Nam: “Tổng cộng ba mươi lăm lượng bảy tiền.”

“Ba… Ba mươi lăm lượng bảy?” Thư Á Nam thất kinh há hốc miệng,

quần áo tốt nhất mà nàng từng mặc cũng chỉ mới năm lượng, là gấm cống
phẩm thực sự được phụ thân nàng mua về từ Ngự Tú Trang ở Bắc Kinh!
Nàng chưa từng nghe có bộ quần áo nào đắt tới hơn ba mươi lượng. Nhìn bộ
quần áo đang mặc trên người thế nào cũng không đáng một, hai lượng bạc.
Nàng trầm giọng hỏi: “Tại sao lại đắt thế?”

“Cô nương, chúng ta là tiệm bán lâu đời, không dám bán giá cao cho cô

nương.” Chưởng quầy đầy vẻ oan ức, lấy bàn tính lách tách tính lại: “Một
súc gấm bảy màu ba mươi lượng, một khăn lông cáo năm lượng, bộ quần áo
cô nương đang mặc giá bảy tiền. Hiếm khi vừa mở cửa đã gặp khách quý
như cô nương, bộ quần áo này coi như ta tặng cô nương. Chỉ cần trả ba
mươi lăm lượng cho gấm bảy màu và khăn lông cáo kia là được, không thể
bớt hơn đâu.”

Thư Á Nam chợt thấy bất an, nàng nhìn quanh tứ phía: “Mã tam nương

đâu?”

“Mẹ cô nương đã cầm súc gấm và khăn lông cáo đi trước rồi.” Chưởng

quầy vội nói: “Bà ấy dặn cô mua xong quần áo thì đến chỗ lão Tiêu thợ may,
bà ấy đợi cô nương lấy số đo may đồ đấy.”

“Mẹ ta? Bà ấy không phải mẹ ta!” Thư Á Nam vội vàng phân trần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.