THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 351

lời ta nói vừa rồi đều là sự thực. Tuy tổn thất của ông không phải do ta,
nhưng ta cũng không thoát nổi liên quan, ta bằng lòng chịu trách nhiệm vì
sai sót của mình. Có điều hiện tại ta không còn tiền, chỉ có thể làm công trả
nợ trong tiệm của ông.”

Chưởng quầy giậm chân đấm ngực khóc lóc: “Ngươi có làm một trăm

năm cũng không trả hết được ba mươi lăm lượng đâu!”

“Vậy ông nói phải làm thế nào?” Thư Á Nam hết cách đành hỏi.
Chưởng quầy càng lúc càng bi thương, chỉ biết khóc gào. Thư Á Nam

vô cùng khó chịu, nhưng nghĩ đến việc người ta vì mình mới trúng kế, nói ra
nàng cũng vô tình biến thành tòng phạm, dù thế nào cũng phải chịu trách
nhiệm chuyện này. Nếu như ngày trước, ba mươi lăm lượng tuy không phải
con số nhỏ, nhưng cũng không đáng gì với nàng, hiện tại thì đứng là một
văn tiền cũng ép chết anh hùng.

Tiểu nhị ở bên cạnh không khuyên nổi chưởng quầy, chợt nói: “Ngày

trước chẳng phải có Phúc vương phủ đến chỗ chúng ta mua a hoàn sao? Hay
là để cô nương này đi thử xem?”

“Thế sao được!” Chưởng quầy đùng đùng nổi giận, “Ngươi đừng đưa

chủ ý ngu ngốc ấy!”

Thư Á Nam thấy hai người nói chuyện lồ lộ, vội hỏi: “Là chủ ý gì, tiểu

nhị ca cứ nói ra xem.”

Tiểu nhị thấy chưởng quầy không ngăn mới nói: “Ngày trước có tổng

quản của Phúc vương phủ đến vùng Giang Chiết chúng ta mua a hoàn, ra giá
ba mươi lượng, ký khế ước bán thân trong năm năm. Rất nhiều nhà chỗ
chúng ta đều đưa con gái mình đến đó, không phải vì tham chút tiền ấy, mà
là muốn cho con gái mình một tiền đồ mới. Nhưng điều kiện vương phủ rất
khắt khe, không phải ai cũng đạt. Cô nương thử đi xem, nếu may mắn được
chọn, lập tức có thể nhận tiền bán thân ba mươi lượng.”

Thư Á Nam nghe xong đang định nổi trận lôi đình thì chưởng quầy đã

cho tên tiểu nhị một cái bạt tai, “Tên khốn kiếp nhà người! Lại bắt cô nương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.