THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 363

Nam: “Nữ nhân mà Tùng Phi Hổ ta muốn, không ai có thể từ chối, ta cũng
không quen bị từ chối!”

Thư Á Nam vội chạy ra cửa, chưa kịp mở cửa đã bị Tùng Phi Hổ ôm

trọn ném lại lên giường. Gã hằm hằm nhìn thiếu nữ cả gan cự tuyệt mình,
căm hận nói: “Trốn đi, chỉ cần nàng chạy được ra cửa ta sẽ tha cho nàng! Ta
thích nữ nhân hoang dại như nàng!”

Thư Á Nam lại lao ra cửa, lần này chưa kịp chạm cửa đã bị bay về

giường. Nàng biết võ công của mình kém xa Tùng Phi Hổ, trủy thủ hộ thân
đã bị thu giữ lúc ở đại lao, huống hồ Tùng Phi Hổ không phải Nam Cung
Phóng để nàng có thể may mắn đả thương gã.

Thư Á Nam thấy bình hoa bằng sứ trên bàn, bèn chộp lấy đập vào

tường, bình hoa vỡ choang, nàng vung mảnh sứ sắc nhọn rồi lại lao ra cửa,
dẫu vậy vẫn bị Tùng Phi Hổ ném trở lại. Nàng lui vào góc tường tuyệt vọng,
chẳng khác nào một con cừu rơi vào miệng cọp.

“Không được qua đây!” Thư Á Nam tuyệt vọng, đột ngột chĩa mảnh sứ

sắc nhọn ấy vào cổ họng mình: “Ngươi còn ép ta, ta sẽ chết ngay tức khắc!”

“Động thủ đi!” Tùng Phi Hổ coi như không, vẫn tiếp tục bước tới, “Ta

đã quá quen với cảnh nữ nhân đòi sống đòi chết rồi, cuối cùng họ vẫn khuất
phục trước ta, gỡ cũng không ra. Chỉ cần nàng có can đảm chết, Tùng Phi
Hổ ta sẽ đeo tang trọn nghĩa, coi nàng là thê tử an táng vào mộ tổ Tùng gia
ta!”

Thư Á Nam, ngươi không được chết! Món nợ của cha còn chưa đòi,

ngươi không được chết! Thư Á Nam không ngừng nhắc nhở chính mình,
nàng nhớ lại câu nói của cha, chỉ có kẻ dũng cảm coi tôn nghiêm như tính
mạng mới xúng sống trên giang hồ! Thư Á Nam, ngươi phải làm một kẻ
dũng cảm!

Nàng từ từ đưa mũi nhọn của mảnh sứ lên má, sự sắc lạnh của nó khiến

Thư Á Nam rùng mình. Tùng Phi Hổ kinh hãi nhìn, nàng bi thiết cười:
“Ngươi có thể đoạt tất cả của ta, nhưng ngươi sẽ không lấy được tôn nghiêm
của ta!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.