THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 365

mình… mơ! Nhất định là mơ! Thư Á Nam thầm an ủi mình, nhưng cơn đau
nhoi nhói trên má khiến nàng rùng mình vì sợ. Bàn tay run rẩy chạm lên
mặt, miếng băng lót thuốc dày cộm đã đánh nát ảo tưởng cuối cùng của
nàng. Thư Á Nam bật dậy khỏi giường, ngó quanh tìm gương. Tiếc rằng
gương trong phòng đã bị cất hết, nàng dừng lại trước chậu nước sạch đầy
quá nửa, khuôn mặt hiện ra rõ nét trên mặt nước. Nhìn thiếu nữ bị quấn băng
nửa mặt trong chậu, Thư Á Nam lặng người, đột nhiên điên cuồng tháo băng
thuốc xuống, cuối cùng, toàn bộ khuôn mặt nàng lộ ra.

Trong nước là khuôn mặt tưởng chừng quen thuộc lại như xa lạ, Thư Á

Nam run run đưa tay vén tóc, trên mặt nàng là một vết sẹo xấu xí kinh
khủng như giun bò khiến người khác không dám nhìn thẳng. Nàng nhìn
khuôn mặt nát xa lạ trong nước, sợ hãi hét lên thất thanh, gạt phăng chậu
nước xuống đất, sau đó ôm mặt quỵ dần xuống như người mất hồn.

Phương di được hai a hoàn giúp sức, mãi cũng đỡ được Thư Á Nam về

giường nằm ngủ. Khẽ khàng đóng cửa xong, bà ta không khỏi lắc đầu.
Phương di đã làm nghề này hơn hai mươi năm, từng chứng kiến cảnh người
treo cổ, nuốt vàng, nhảy lầu, nhảy giếng, nhưng chưa từng thấy thiếu nữ
ngốc nào tự hủy dung nhan của mình. Ả ngốc này không chỉ hủy hoại bản
thân mà còn khiến ba mươi lượng của bà tan theo bọt nước. Nếu không phải
Tùng gia đặc biệt chiếu cố, bà ta còn lâu mới màng đến sự sống chết của ả.

Hai a hoàn sau lưng bà ta cũng đang thì thầm với nhau, một người hỏi:

“Ngươi nói A Lan tỷ có phải ngốc quá rồi không? Tùng gia muốn tỷ ấy mà
tỷ ấy lại không cần, còn tự rạch nát mặt mình như thế nữa chứ. Nếu tỷ ấy
không chịu, sao lúc đầu còn vào chỗ chúng ta nhỉ?”

Một a hoàn khác khẽ thở dài: “Ai mà biết được tỷ ấy nghĩ gì. Nhưng

lần này tỷ ấy lại gặp phúc trong họa, Tùng gia đã truyền lời muốn chúng ta
chăm sóc tỷ ấy như phu nhân của mình, còn nói đợi thương thế đỡ rồi sẽ sai
người đến cầu thân, lại còn đủ tam mai lục chứng

*

, kiệu tám người khiêng,

đường hoàng cưới tỷ ấy về cơ.”

“Tùng gia cũng điên rồi à?” A hoàn kia kinh ngạc: “Nếu như vậy thì

đứng là trong họa gặp phúc rồi. Đáng tiếc, vết thương của tỷ ấy chắc mãi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.