THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 377

tươi cười bước lên trước: “Để Ngu bà bà đợi lâu, lô hàng này rốt cuộc cũng
mang đến đúng giờ, xin bà xem qua.”

Lão bà ậm ự ứng tiếng, đảo mắt nhìn lướt qua xe lụa, sau đó xua tay

với Tiền chưởng quầy: “Mang vào khô phòng đi. Nương tử Lâm gia, ngươi
theo lão thân qua đây.”

Lâm phu nhân kín đáo ra hiệu “mọi việc ổn thỏa” với Tiền chưởng

quầy xong, vội theo gót Ngu bà bà qua một cửa tròn. Tiền chưởng quầy định
bước theo, bị tên gác cửa chặn lại nói: “Khố phòng ở bên kia, xông vào lung
tung, muốn chết hả?”

Tiền chưởng quầy nhìn bộ dạng hung hãn của tên gác cửa, đành nén

giận im lặng chỉ huy hai tên giúp việc mang lụa vào khố phòng. Xe lụa
nhanh chóng được chuyển xong, vẫn chưa thấy Lâm phu nhân quay lại, chỉ
có một a hoàn tung tăng chạy tới, mang mấy đồng bạc lẻ ném cho Tiền
chưởng quầy: “Các ngươi vất vả quá, đây là tiền Ngu bà bà thưởng cho các
ngươi uống trà, các ngươi có thể đi rồi.”

“Đi?” Tiền chưởng quầy sững người: “Chúng ta còn chưa thu tiền? Đi

thế nào được?”

“Ngươi còn cần tiền gì nữa?” Tiểu a đầu ngạc nhiên hỏi.
“Tiền lô hàng này chứ còn tiền gì!” Tiền chưởng quầy vội rút nửa tờ

ngân phiếu ra: “Tờ ngân phiếu này chỉ có một nửa, mau gọi Lâm phu nhân
ra đây cho ta.”

Tiểu a đầu mặt đầy vẻ nghi hoặc: “Lâm phu nhân? Lâm phu nhân nào?”

“Chính là… chính là người vừa theo Ngu bà bà đi vào ấy!” Tiền

chưởng quầy sốt ruột đáp.

“Ngươi nói nương tử Lâm gia à?” Tiểu a đầu chợt hiểu: “Bà ấy đã nhận

tiền hàng đi về từ cửa bên rồi. Bà ấy nhờ ta nói với ngươi, mùng ba tháng
trước, ngươi nợ bà ấy một món, hôm nay đã trả cả vốn lẫn lời, từ giờ không
ai nợ ai.”

“Mùng ba tháng trước?” Tiền chưởng quầy đứng nghệt mặt, nhanh

chóng hồi tưởng lại, lập tức nhớ ra ngày đó lão đưa một con cừu đến thanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.