THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 387

Hành động của Văn sư gia khiến Tú Tú giật thót mình, nàng đẩy mạnh

lão ra, sợ hãi dùng hai tay ôm ngực phòng vệ: “Văn tiên sinh, ông làm sao
vậy?”

Sức lực của Tú Tú vượt quá dự liệu của Văn sư gia, lão bị đẩy ngã

xuống đất đau ê ẩm, lúc này mới tỉnh táo lại. Thấy Tú Tú sững sờ dường
như không hiểu ý đồ của mình, lão vội tỏ vẻ đáng thương nói: “Ta… Ta
uống nhiều quá, vừa rồi không biết xảy ra chuyện gì, sao ta lại ngã xuống
đất?”

Bộ dạng đáng thương của lão đã qua mặt được nữ tử ngây thơ ấy, Tú

Tú yên tâm bước tới đỡ lão dậy: “Ta không biết tiên sinh uống say, là ta
không tốt, đã đẩy tiên sinh ngã xuống đất, xin lỗi.”

“Không sao, không sao!” Văn sư gia liền đáp: “Ta uống say nên hồ đồ

mất rồi, nếu có thất lễ mong cô nương bỏ qua cho.”

Tú Tú đỡ lão lên giường: “Tiên sinh nghỉ ngơi trước đi, Tú Tú đi nấu

canh giải rượu cho tiên sinh dùng. Cha ta cũng thích uống rượu, lần nào
cũng là ta nấu canh cho ông, canh này hiệu quả lắm.” Dứt lời, nàng hỏi rõ
hướng rồi đi tới nhà bếp.

Tú Tú vừa rời khỏi, Văn sư gia đã bật dậy, lấy một gói giấy nhỏ từ góc

bí mật ra. Đó là Mông Hãn dược do một đồng liêu tặng lão, vốn để đối phó
với những nữ tử thanh lâu không nghe lời, chẳng ngờ giờ lại cần dùng tới.
Nhằm tránh đêm dài lắm mộng, lão phải mau chóng cho gạo nấu thành cơm,
đó là cách tốt nhất để giữ Tú Tú ở lại. Lão tin rằng một thiếu nữ nhà lành
tính tình đơn thuần như Tú Tú một khi thất thân chắc chắn sẽ phó thác cả
đời còn lại cho lão.

Văn sư gia giấu Mông Hãn dược trong ống tay áo, quay lại giường

nằm. Lát sau Tú Tú bưng một bát canh giải rượu vừa chua vừa cay tới trước
mặt lão, nói: “Nhân lúc còn nóng tiên sinh hãy uống đi, uống xong một lát
sau sẽ không thấy chóng mặt nữa.”

Văn sư gia ngửi bát canh, nhăn mặt nói: “Mùi gì khó ngửi thế? Cô

nương đi lấy giúp ta ít muối cho vào nhé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.