THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 68

thấy cậu vì quật cường mà chịu khổ, nên mới đến bày cho cậu một con
đường sống.”

Lạc Văn Giai cười lạnh lùng, gương mặt lộ rõ vẻ khinh thường: “Ông

tốt bụng thế sao?”

Lão sư gia lấy trong ngực áo ra một viên đá vũ hoa lấp lánh, nói nhỏ:

“Công tử không tin ta, lẽ nào cũng không tin vật này?”

Lạc Văn Giai vừa nhìn thấy viên đá đã biến sắc, vội cầm lên đặt vào

lòng bàn tay, lật đi lật lại xem kỹ, rồi ngẩng đầu lên khẩn thiết hỏi: “Đây là
lễ vật ta tặng Di nhi, tại sao lại ở trong tay lão? Sao nàng và mẹ ta mãi vẫn
không đến thăm ta?”

Lão sư gia làm ra vẻ thông cảm nói: “Vì chuyện này, mẫu thân cậu đã

đổ bệnh nằm liệt giường. Triệu cô nương một mặt chạy khắp nơi tìm người
cầu cứu, một mặt lại phải chăm sóc mẹ cậu, thì còn đâu thời gian đến thăm
cậu chứ? Cô nương ấy cũng đã tìm đến cầu xin ta, lão khiếu đây thông cảm
cậu cũng là người đọc sách nên mới nhận giúp nàng, đây chính là tín vật
Triệu cô nương đưa cho ta.”

“Bệnh tình mẹ ta thế nào?” Lạc Văn Giai nôn nóng hỏi. Lại thấy lão sư

gia thở dài đáp: “Lạc phu nhân chạy khắp nơi cầu cứu không được, u uất
công tâm, sinh bệnh nặng nằm liệt giường, nhiều lần hôn mê bất tỉnh. Nếu
như không nhìn thấy cậu trở về, sợ rằng…” Nói tới đây, lão không kìm được
lắc đầu mấy cái, khuôn mặt đầy vẻ tiếc nuối bi thương.

“Mẹ!” Lạc Văn Giai ngửa mặt khóc lớn. “Con trai bất hiếu, hại mẹ phải

chịu khổ rồi!”

Một lúc sau Lạc Văn Giai mới lau nước mắt, rầu rĩ hỏi: “Đa tạ tiên sinh

đã đưa tin, vẫn chưa được biết đại danh của tiên sinh?”

“Lão khiếu là Ân Tế.” Lão sư gia đáp.
“Thì ra là Ân sư gia!” Lạc Văn Giai vội chắp tay bái chào. “Nếu như ta

lập tức thừa nhận, có phải là sẽ nhanh chóng được thả không?”

“Cậu cũng tinh thông luật pháp Đại Minh, nếu như đem toàn bộ tài sản

đã cướp trả lại, lại chủ động nhận tội, cuối cùng sẽ phán định thế nào, chắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.