THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 724

và thiên thuật cao minh của mình làm điên đảo một quốc gia hùng mạnh, trở
thành Thiên Môn chi hoa độc nhất vô nhị được người người trong Thiên
Môn kính ngưỡng!”

Thư Á Nam vốn đã nghe nhàm tai những câu chuyện về Tây Thi,

nhưng không ngờ phía sau lại ẩn chứa bí mật đặc sắc như vậy. Nàng bất giác
say sưa ngưỡng mộ, sau đó lại thầm rùng mình, lờ mờ đoán được ngụ ý của
Cận Vô Song khi kể câu chuyện này. Có điều nàng cũng không dám khẳng
định, đành đanh giọng hỏi: “Ông kể câu chuyện này rốt cuộc có ý gì?”

Cận Vô Song không trả lời mà hỏi lại: “Cô nương chắc vẫn còn nhớ

một nam tử tên Lãng Đa.”

Lãng Đa? Cái tên này cũng khá quen nhưng Thư Á Nam nhất thời

không thể nhớ ra. Cận Vô Song gọi lại: “Y từng gặp Thư cô nương ở sòng
bạc Hồng Vận, không biết cô nương còn có ấn tượng không?”

Thư Á Nam sực nhớ ra nam tử dị tộc người nồng mùi dê và lần gã anh

dũng ra mặt vì nàng, bất chấp động thủ với Nam Cung Hào. Nàng bèn gật
đầu: “Nhớ ra rồi. Cận tiên sinh quen y?”

Cận Vô Song gật đầu: “Lãng Đa điện hạ là tứ vương tử của Ngõa

Thích, lần này đi sứ triều ta là muốn thắt chặt hòa ước, liên minh với nước
ta. Các điều khoản trong hòa ước đã bàn bạc ổn thỏa, nhưng trước khi đi y
lại có yêu cầu, muốn tìm giúp một nữ tử tên Thư Á Nam, trên mặt có một
đóa hoa.”

Thư Á Nam cười khẩy: “Thế là các người đồng ý, lấy ta làm một phần

của hòa ước, đi đổi lấy cái gọi là hòa bình?”

Cận Vô Song lắc đầu: “Cô nương hiểu lầm rồi, theo hòa ước lần này

triều đình ta sẽ cắt nhượng cho Ngõa Thích mấy vạn dặm đất, mấy chục vạn
con dân, vàng bạc châu báu càng nhiều không đếm xuể. Một dân nữ bình
thường như cô nương còn chưa đủ tư cách trở thành điều, khoản trong hòa
ước.”

“Nếu đã như vậy, ông kể cho ta chuyện Thiên Môn chi hoa là có ý gì?”

Thư Á Nam hỏi ngược lại. Cận Vô Song thản nhiên đáp: “Là ta muốn chủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.