THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 773

“Huynh sai rồi!” Lãng Đa trầm giọng nói: “Ta đi sứ Đại Minh lần này

đã cố tình du ngoạn rất nhiều nơi, ít nhiều cũng có hiểu biết trực quan về
quốc lực Đại Minh. Đại Minh tuy có không ít vấn đề, nhưng gốc rễ vẫn còn,
thực lực không thể xem thường. Nếu chúng ta liên minh với Ma Môn, cái
mất đi chính là một hữu quốc giàu mạnh, mà nhiều thêm lại là một cường
địch.”

“Đại Minh vốn dĩ chính là kẻ địch của chúng ta!”

“Đại Minh quốc thổ rộng lớn, giàu khắp thiên hạ, sẽ không thèm để ý

đến mảnh đất cằn cỗi Bắc Mạc này, sao có thể nói là kẻ địch!”

“Chính vì nó giàu, chúng ta mới phải cướp!”

“Được rồi được rồi, các con đừng tranh cãi nữa!” Một giọng nói già

nua cất lên cắt ngang cuộc cãi vã giữa hai người, giọng trầm ổn ấy nói tiếp:
“Chủ ý của cha đã quyết, sẽ cùng liên minh với Ma Môn, mưu chiếm giang
sơn Đại Minh. Các con lui xuống đi.”

“Phụ hãn!” Lãng Đa dường như còn muốn tranh luận, chỉ nghe giọng

già nua kia mất kiên nhẫn quát: “Con muốn cưới quận chúa người Hán làm
phi tử, cha đã đồng ý, lẽ nào con vì một nữ nhân mà không nghĩ tới lợi ích
của cả Ngõa Thích chúng ta? Đừng nói nữa, lui xuống cho cha!”

Bên trong trướng lặng im hồi lâu, sau mới vang lên tiếng bước chân đi

ra. Mấy người vừa rồi tuy nói tiếng Mông Cổ, nhưng Thư Á Nam cũng hiểu
được tám chín phần. Nàng từ trong chỗ nấp ghé mắt quan sát, thấy Lãng Đa
bực dọc cúi đầu bước ra khỏi trướng, vẻ mặt buồn bã. Thư Á Nam vô tình
nghe được chuyện lớn này, lòng bất giác do dự, lưỡng lự một lát, nàng xoa
bụng khẽ nói với sinh linh bé nhỏ: “Tiểu Vân Tương, đợi mẹ hoàn thành
chuyện lớn này rồi đi nhé, cũng coi như không phụ lòng dạy dỗ và ủy thác
của tiền bối Thiên Môn dành cho mẹ.”

Thư Á Nam lén lút trở về theo lối cũ, luồn vào qua khe hở phía sau đại

trướng, vừa che vết rạch lại thì Lãng Đa vén rèm sải bước đi vào. Y không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.