THIỀN MỘNG - Trang 118

Vạn cau có. Để sống được rắc rối thật. Vạn nghiệm ra: Có người dùng

cuộc đời mình để viết ra thiên kinh vạn quyển. Có người lại chỉ để rút ra
một điều. Cha Vạn sống một kiếp người chỉ cốt nói được ngần ấy.

Cuộc đời đầy rẫy sự bí ẩn. Một lần đi thả mành chà chính mắt Vạn

nhìn thấy cơ man nào là cá. Nhưng lúc cha cầm giàn mành kéo lên không
thấy nhúc nhích.

- Vướng mả vôi rồi - Cha nói.

Rồi ông trườn mình lặn xuống đáy biển. Vạn hơi rùng mình. Chỉ

những thuyền khi ra khơi bị yểm bùa mới gặp mả vôi. Đó là một đống màu
trắng như vôi nằm giữa lưới. Lát sau cha ngoi lên bảo Vạn kéo giàn. Quái!
Vạn kéo nhẹ tênh. Khi mang đáy mành lên thuyền chẳng thấy vật gì trong
đó cả. Buổi đó cha con Vạn về không.

Việc đầu tiên cha làm khi về đến nhà là ra ngay chợ mua chiếc thủ lợn

mang đến thầy Hoàng Bộc.

- Thầy giải bùa giúp con - Cha nói rồi cúi mọp đầu trước ông. Vạn

cũng bắt chước cha làm theo.

Thầy Hoàng Bộc là pháp sư giỏi. Ông sử dụng cả hai môn bùa, ngải để

trị bệnh tà, giải bùa yểm, cúng giải hạn. Ông đem tài nghệ giúp đời chứ
không hại ai. Chính ông đã chữa dứt nhiều bệnh tà nặng đến độ bất trị, hóa
giải những vụ yểm độc hiểm mà nhiều pháp sư khác đầu hàng. Khi có
người mời chữa bệnh, ông dùng ngải để thăm dò tình trạng bệnh nhân.

Thầy Hoàng Bộc bảo cả hai cha con đứng dậy, lấy một lá bùa châm

lửa đốt rồi lấy tro đó pha vào nước bảo hai cha con uống. Sáng sau, cha con
Vạn lại ra biển. Chuyến đi đó bắt được một lượng cá lớn.

Lại một đêm thả mành chong ở biển, trong lúc chờ cho lũ cá bị ánh

đèn hút tới, có một vật cứ vật vờ trước cửa lưới. Cha Vạn nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.