THIỀN MỘNG - Trang 167

- Em ăn nhiều một chút đi. Nấm rất tốt cho sức khỏe đấy. Cả cá nữa.

Em biết vì đâu người Nhật có tuổi thọ cao nhất thế giới không? Vì họ ăn rất
nhiều cá.

My có thể ngồi nghe Dương nói cả ngày nếu không phải làm việc hoặc

lo những cái tầm thường lặt vặt. Nhưng đối với My khoảng thời gian buổi
trưa bên Dương đã là quá đủ rồi.

Nhiều lúc My cứ nghĩ Dương sẽ làm chồng mình. My rất sợ khóc.

Chắc Dương sẽ chẳng bao giờ làm cho My phải khóc. Dương bảo chỉ người
cô đơn mới hay khóc. Hãy làm cho mình không còn cô đơn nữa thì tự khắc
cũng không khóc. My biết vậy nhưng vẫn cứ thỉnh thoảng trốn vào toilet
khóc một mình.

Dương đã đến nhà My chơi vài bận. My thấy mẹ có vẻ quý Dương.

Nhưng sau tất cả những chuyện đã xảy ra My và Dương chắc chẳng tiến xa
được.

Dạo này trong hàng trăm ô vuông giống nhau như một kia My thấy

vắng bóng một hai gương mặt quen. Thay vào đó là những gương mặt tươi
mới hớn hở. Họ cũng tươi mới như My ngày đầu tiên vậy.

Sáng nay sếp lại gọi My vào phòng. My không thể từ chối việc sếp

gọi. My cảm nhận được ánh mắt cảm thông của chị thư ký khi đưa chiếc
thẻ từ cho mình. Cả cái bóp nhẹ lên vai lúc chị quay đi.

Đợi cho chị thứ ký đi khỏi My mới cầm chiếc thẻ đứng dậy và đi về

phía cánh cửa kim loại đóng kín. My quệt thẻ và bình thản chờ cho cánh
cửa tự động mở. Trong công ty My không phải là nữ nhân viên duy nhất
được sếp gọi vào phòng. Mỗi người đều giữ kín việc đó làm bí mật của
riêng mình. My tự nghĩ ngoài mình không biết bao nhiêu người đã đứng
trước căn phòng này. Và bao nhiêu người đã có cảm giác muốn vùng chạy
trốn song lại bị nó hút vào như thôi miên. Nhưng tất cả họ và cả My đều có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.